Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Bồ Tát Hành Phương Tiện Cảnh Giới Thần Thông Biến Hóa

PHẬT THUYẾT KINH

BỒ TÁT HÀNH PHƯƠNG TIỆN

CẢNH GIỚI THẦN THÔNG BIẾN HÓA

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Cầu Na Bạt Ma, Đời Tống

 

PHẦN BẢY
 

Thưa Đại Vương! Sa Môn Cù Đàm này đã thành tựu ba mươi hai hạnh đại bi như vậy. Nên Ngài không có lỗi.

Rồi nói kệ rằng:

Vô minh, ngu si rất đen tối

Thấy vô minh che đậy chúng sinh

Thấy chúng sinh hướng ngục sinh tử

Nên Đấng Nhân Tôn sinh đại bi.

Chúng sinh thường siêng tu các hạnh

Đức Phật thấy chúng sinh nổi trôi

Thường hay thuận theo dòng trôi ấy

Đấng thập lực sinh tâm đại bi.

Rớt vào trong núi lớn rất cao

Thấy chúng sinh đi theo đường tà

Khéo đem an trụ trong Thánh đạo

Ở nơi vắng lặng không phiền não

Bị các thứ tà kiến buộc ràng

Cảnh giới giận, yêu không thỏa mãn

Bị sự sinh, già chết nhận chìm

Nên Đấng Thập Lực khởi đại bi

Bị các thứ khổ luôn ép ngặt

Thấy ba lửa thế gian cháy rực

Kinh sợ người đắp tấm da nai

Vì thế Phật sinh tâm đại bi.

Chúng sinh tham đắm ưa thích vị

Buông lung tham đắm các cảnh giới

Thấy họ rơi vào đường quỷ đói

Đấng Điều Ngự cứu giúp oán hại.

Thấy các chúng sinh hại lẫn nhau

Bị vô minh tối tăm che phủ

Giống như cỏ lan bò tươi tốt

Đấng Thập Lực vì duyên cớ ấy,

Dâm dục sinh ra các buộc ràng

Thấy các chúng sinh làm việc khó

Thực hành tà kiến trong rừng rậm

Đấng Thập Lực vì duyên cớ đó,

Đối với bất tịnh tưởng là tịnh

Vô thường, hữu thường, vô ngã, ngã

Thấy các chúng sinh mang vác nặng

Nên Đấng Thập Lực sinh từ bi.

Thấy gánh vác những vật nặng nề

Phàm phu thường nương cậy yếu kém

Thường bị kết sử làm ô nhiễm

Nên Đấng Thập Lực phát đại bi.

Thấy bị lợi dưỡng làm che lấp

Lại nữa cảnh giới không nhàm đủ

Bị rơi vào biển lớn Cõi Dục

Cho nên Phật phát tâm đại bi.

Có rất nhiều thứ bệnh lo buồn

Thấy các chúng sinh khổ não rồi

Vì tất cả các khổ não đó

Cho nên Phật phát tâm đại bi.

Biết là phi hữu cũng phi vô

Ngài thường có tâm đại từ bi

Tất cả chúng sinh tâm trùm khắp

Cho nên nhất thiết trí không lỗi.

Thưa Đại Vương! Nay tôi lại nói lược về Sa Môn Cù Đàm thành tựu được bốn niệm xứ, bốn chánh cần, bốn như ý túc, bốn thiền, năm căn, năm lực, bảy pháp trợ đạo, tám phần Thánh Đạo, Ngài thành tựu đầy đủ.

Vậy nên thưa Đại Vương! Sa Môn Cù Đàm này không có lầm lỗi.

Rồi nói kệ rằng:

Thường siêng tinh tấn tu niệm xứ

Đại Giác khéo biết bốn chánh cần

Đại Tiên thiền định được tự tại

Hơn hẳn chúng sinh, không lỗi lầm,

Điều Ngự thành tựu các thần thông

Biện tài tự tại, đến bờ kia

Như Lai khéo biết chú giải thoát

Đạt giác khéo thông đạt các đế,

Đối với phạm hạnh được tự tại

Tu tập từ, bi và hỷ, xả

Khéo léo an trụ trong định tuệ

Vậy nên thường không có lỗi lầm.

Đại Tiên khéo biết giúp bồ đề

Như Lai khéo biết tám đường Thánh

Thấy chúng sinh khổ đối Thánh đạo

Rốt ráo an trụ bền an vui,

Tất cả cõi đời không chúng sinh

Nào bằng được như Đấng Điều Ngự

nhất thiết trí có mọi công đức

Thường hay chẳng hủy báng người khác.

Thưa Đại Vương! Sa Môn Cù Đàm này có đủ mười Lực.

Nhà Vua nói: Này đại Bà La Môn! Mười Lực của Như Lai gồm những gì?

Đáp: Thưa Đại Vương!

Đó là: Phật Như Lai chỗ này biết như thật, chỗ này chẳng phải chỗ biết như thật.

Biết như thật chẳng phải chỗ quá khứ, vị lai, hiện tại tạo nghiệp, thọ nghiệp, chỗ ở, nhân quả, báo ứng.

Biết như thật vô lượng các cõi, các thứ Thế Giới.

Biết như thật những người khác, chúng sinh khác… các thứ loại sở giải.

Biết như thật chúng sinh khác, người khác… có căn tánh thù thắng, không có căn tánh thù thắng.

Biết như thật tất cả đến với đạo.

Biết rõ như thật các căn, các lực, trợ đạo, các thiền định giải thoát định, thứ lớp định, tất cả các kết sử ô nhiễm hay bạch tịnh… tùy từng chỗ của các chúng sinh khác, của những người khác.

Biết như thật những điều mà người ta làm, người ta nói ở một đời hay ở vô lượng đời. Khi nghĩ nhớ đến các thứ túc mạng nhiều vô lượng.

Biết như thật các thứ sinh tử, đến cả việc sinh lên đường lành hay đường ác của các chúng sinh bằng mắt Trời thanh tịnh vượt hơn mắt thường.

Biết như thật các lậu đã hết, tâm vô lậu giải thoát và trí tuệ giải thoát.

Thưa Đại Vương! Đó là Như Lai đầy đủ mười lực, vì đầy đủ lực nên gọi là trì thập lực, vô hàng phục. Vậy nên Như Lai không lỗi.

Rồi nói kệ rằng:

Là xứ, phi xứ

Biết đúng như thật

Đại nhân nói thật

Ngài không có lỗi.

Quá khứ không chướng

Kia có trí tuệ

Hiện tại, vị lai

Biết không có lỗi,

Khéo biết nghiệp báo

Biết có nhân duyên

Đúng thật, chẳng lầm

Đấng Điều Ngự biết,

Biết đến vô lượng

Các thứ Thế Giới

Khéo biết các cõi

Người đời không bằng.

Các thứ kiến giải

Vô lượng Chư Phật

Soi đời biết rõ

Đúng thật, không khác

Biết kẻ căn chậm,

Cũng biết trung căn

Lại biết căn thục

Đến bờ bên kia

Tất cả đến đạo

Biết đúng như thật

Căn, lực giúp đạo

Thần thông giải thoát

Trong sạch, nhiễm ô

Mỗi mỗi biết rõ

Không có chướng ngại

Tri kiến vô ngại

Nghĩ nhớ bình đẳng

Xứng thật vô lượng

Thân mình, thêm người

Như thật không khác

Mắt Trời sạch trong

Hơn mắt người đời

Chúng sinh sinh chết

Điều Ngự thấy hết

Biết các lậu hết

Cũng biết giải thoát

Vô lậu có khác

Cũng đều thấy biết

Sức Đấng Nhân Tôn

Biết rõ tự tại

Một niệm có này

Tâm không phân biệt

Phát động, chẳng phát

Tự nhiên mà có

Mới quay pháp luân

Không phân biệt hành

Nhất tâm mà biết

Ý nghĩ chúng sinh

Và tâm chúng sinh

Không có hai tướng

Cho nên không lỗi

Phật được tự tại

Tất cả pháp lành

Sinh các công đức.

Thưa Đại Vương! Sa Môn Cù Đàm này có đủ bốn vô úy.

Nhà Vua lại hỏi: Này Đại Bà La Môn! Bốn vô úy của Như Lai gồm những gì?

Đáp: Thưa Đại Vương! Sa Môn Cù Đàm này tự nói ta chứng được Chánh Biến Tri.

Nếu có Sa Môn, các Bà La Môn, Thiên Ma, Đại Phạm và người đời nói là ông đối với các pháp chẳng Chánh Biến Tri, thì ta chẳng thấy tướng đó, vì chẳng thấy tướng nên được hạnh an ổn, được hạnh vô úy.

Ngài tự nói ta đạt được hạnh Tối thắng xứ, ở trước đại chúng, chánh thức rống lên tiếng rống Sư Tử, có khả năng quay bánh xe Phạm. Sa Môn, Bà La Môn và các thế gian khác không thể quay được bánh xe chánh pháp này.

Đức Phật có thệ nguyện: Ta đã dứt hết các lậu. Nếu có ai nói là ta chưa dứt hết các lậu thì Phật không thấy tướng đó, vì không thấy tướng nên Như Lai đắc được hạnh an vui, được hạnh vô úy, được hạnh Thắng xứ, ở trước đại chúng chánh thức rống lên tiếng rống Sư Tử, có khả năng quay bánh xe Phạm. Sa Môn, Bà La Môn và các thế gian khác không thể quay được bánh xe chánh pháp này. Đức Phật nói pháp chướng đạo.

Nếu có người nói là gần gũi pháp này không bị chướng ngại, Phật chẳng thấy tướng đó, vì không thấy tướng nên được hạnh an vui, được hạnh vô úy, được hạnh Thắng xứ, ở trước đại chúng chánh thức rống tên tiếng rống Sư Tử, quay bánh xe Phạm. Sa Môn, Bà La Môn và các thế gian khác không thể quay được bánh xe chánh pháp này. Ta nói đạo xuất thế của Bậc Thánh.

Nếu có người nói là gần gũi này chẳng thể xuất thế thì Phật chẳng thấy tướng này, vì chẳng thấy tướng này được hạnh an vui, được hạnh vô úy, được hạnh Thắng xứ, ở trước đại chúng chánh thức rống lên tiếng rống Sư Tử, có khả năng quay bánh xe Phạm. Sa Môn, Bà La Môn và các thế gian khác không thể quay được bánh xe chánh pháp này.

Thưa Đại Vương! Đây là bốn việc không sợ hãi của Như Lai. Đức Như Lai có đủ bốn việc không sợ hãi này, ở trước đại chúng chánh thức rống lên tiếng rống Sư Tử… cho nên Như Lai không có lỗi.

Rồi nói kệ rằng:

Trước chúng rống Sư Tử

Phật không hề sợ hãi

Lại không ai bằng ta

Huống chúng sinh lỗi lầm

Nếu ta đã ngộ pháp

Là chân thật không dối

Là chánh biến tri kiến

Vua nai, Sư Tử rống

Nếu có kẻ trái ngược

Chẳng thấy có tướng ấy

Vì không thấy tướng nên

Phật không hề sợ hãi

Ta hết tất cả lậu

Thân ta là vô lậu

Không có người bằng ta

Các Trời và người đời

Có pháp chướng ngại ấy

Đấng Điều Ngự đã nói

Là chân thật không dối

Không có thể thay đổi

Ta nói đạo xuất thế

Tự giác rồi giảng nói

Người tu hành pháp này

Không có chướng ngại gì

Phật biết điều đó rồi

Như Lai được an vui

Đắc an vui không sợ

Hạnh hơn Đại Trượng Phu

Quay bánh xe chánh pháp

Kẻ khác không quay được

Thế gian không thể quay

Trừ Đấng Lưỡng Túc Tôn.

Lại nữa, này Đại Vương! Vị Sa Môn Cù Đàm này thành tựu mười tám Pháp Phật bất cộng.

Thưa Đại Vương! Những gì là mười tám Pháp Phật bất cộng?

Thưa Đại Vương! Đó là:

Đức Phật Như Lai không có thác loạn.

Miệng không lời nói.

Không có mất niệm.

Không có dị tưởng.

Không lúc nào chẳng định tâm.

Không lúc nào chẳng biết mình.

Bỏ dục không thoái giảm.

Tinh tấn không thoái giảm.

Niệm không thoái giảm.

Tuệ không thoái giảm.

Giải thoát không thoái giảm.

Giải thoát tri kiến cũng không thoái giảm.

Tất cả hành động của thân lấy trí tuệ làm đầu, theo trí tuệ mà hành động.

Tất cả hành động của miệng lấy trí tuệ làm đầu, theo trí tuệ mà hành động.

Tất cả hoạt động ý của lấy trí tuệ làm đầu, theo trí tuệ mà hành động.

Biết quá khứ tri kiến không ngăn ngại.

Biết vị lai tri kiến không ngan ngại.

Biết hiện tại tri kiến không ngăn ngại.

Đó gọi là Như Lai thành tựu mười tám Pháp Phật bất cộng. Vậy nên Như Lai không lầm lỗi.

Rồi nói kệ rằng:

Thế Tôn không thác loạn

Miệng không có nói lời

Ngài luôn không thất niệm

Vậy nên không lỗi gì.

Lòng không có dị tưởng

Chánh trí không loạn tâm

Theo thời chẳng sinh, xả

Như Lai không lỗi lầm,

Xả dục, không thoái giảm

Thiện Thệ tiến không suy

Niệm Ngài không bị mất

Kia không thể hủy đi

Trí tuệ không tổn giảm

Giải thoát không thoái giảm

Giải thoát tri kiến nguyên

Trí kia không não phiền

Tất cả các thân nghiệp

Khẩu nghiệp và ý nghiệp

Lấy trí lực làm đầu

Trí cũng không lầm đâu

Biết đến đời quá khứ

Trí kia không ngại ngăn

Vị lai cũng không ngại

Hiện tại có gì ngăn

Có công đức như vậy

Chính Sa Môn Cù Đàm

Việc hơn thế vô vàn

Ta chẳng thể nói hết.

***