Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Bồ Tát Hư Không Dựng

 

PHẬT THUYẾT

KINH BỒ TÁT HƯ KHÔNG DỰNG

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
 

PHẦN BA
 

Này thiện nam tử! Đúng vậy! Đúng vậy! Những Bồ Tát đó ở trong sáu hạnh Ba la mật với đại lực tinh tấn như chớp nhoáng mau chóng được thành tựu đạo Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.

Này thiện nam tử! Nếu Đại Bồ Tát Hư Không Dựng ở trước Bồ Tát phạm trọng tội mà chẳng hiện thân tướng thì Bồ Tát sơ hành phạm trọng tội ấy biết tội lỗi của mình, muốn thỉnh Bồ Tát Hư Không Dựng thì vào lúc sau đêm.

Dùng nước thơm tắm gội, mặc quần áo sạch, hồ quì, chắp tay, hướng về phía Đông, đốt hương trầm thủy, chí tâm khuyến thỉnh Thiên Tử hoàng bạch A Lâu Na ở phương Đông, nên nói như vậy: Thưa A Lâu Na! Thưa A Lâu Na! Ngài có đại từ bi! Có đại công đức!

Lúc Ngài mới xuất hiện ở phương Đông soi khắp cõi Diêm Phù Đề, nguyện xin Ngài dùng từ bi che hộ cho tôi! Vì tôi, Ngài mau chóng khuyến thỉnh Bồ Tát Hư Không Dựng, đấng đầy đủ đại bi, khiến cho vị Bồ Tát đó đặc biệt vì tôi mà ở trong giấc ngủ, thị hiện phương tiện khéo léo, dùng phương tiện khéo dạy tôi sám hội trọng tội đã phạm, ở trong Đại Thánh Đại Thừa mau chóng được trí nhãn!

Nói lời này rồi, vị Bồ Tát sơ hành phạm trọng tội đó trở lại vào trong nhà nằm ngủ.

Bấy giờ, khi hoàng bạch A Lâu Na hiển hiện ở phương Đông Cõi Diêm Phù Đề thì Bồ Tát Hư Không Dựng đó liền theo sau đến hóa làm thân Bồ Tát tại trước mắt của Bồ Tát sơ hành kia, ở trong giấc mơ, thị hiện phương tiện xảo diệu, giáo hóa người phạm tội sám hối nghiệp ác.

Ở trước Bồ Tát sơ hành Bồ Tát Hư Không Dựng tạo tác những phương tiện tri kiến như vậy. Tạo tác phương tiện này rồi thì Bồ Tát sơ hành tức thời được một Tam Muội tên là Chẳng Thể Quên Mất Bồ Đề, ở trong đại thừa được quyết định trụ.

Chẳng thể thoái lui, lay động, mau chóng được thành tự sáu Ba la mật, chẳng bao lâu sẽ chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.

Này thiện nam tử! Bồ Tát Hư Không Dựng này cần lao rất lớn, bày biện việc tối thắng, thành tựu được ngọc báu vi diệu Ma Ni Như ý thù thắng liền suốt đỉnh đầu Bồ Tát ấy hiển hiện kỳ lạ.

Này thiện nam tử! Bồ Tát Hư Không Dựng có tụ công đức vô lượng vô biên, chẳng thể nghĩ bàn như vậy.

Lại nữa, này thiện nam tử! Nếu có chúng sinh nghe tên của Bồ Tát Hư Không Dựng này, hoặc tạo tác hình tượng, dùng đủ thứ đồ cúng để cúng dường Bồ Tát này, tôn trọng, cung kính, lễ bái, khen ngợi, dùng đủ thứ hương hoa, hoa man, hương xoa, hương bột, hương đốt… dùng đủ thứ tràng phan, bảo cái cúng dường cho Bồ Tát đó.

Cúng dường đó rồi, lại cúng dường tôn trọng, cung kính nữa, rồi đem thân mạng mình phó thác cho Bồ Tát đó. Những chúng sinh đó nhờ sức uy thần của Bồ Tát này nên lửa chẳng thể đốt, nước chẳng thể nhận chìm, gậy chẳng thể đả thương.

Tất cả chỗ đất nước quốc thổ chẳng thể hại, ở tất cả chỗ người cùng chẳng phải người rốt ráo chẳng thể đoạt lấy tinh khí của họ, chỉ trừ khi mạng tận, giả sử có bệnh nặng chẳng được dừng lại lâu, chẳng bị đói khát bức bách mà phải mạng chung, chẳng bị quan huyện ngang ngược quấy nhiễu, chẳng phạm trọng tội… cho đến khi mạng chung mà mắt chẳng nhìn thấy sắc.

Tai chẳng nghe tiếng, mũi chẳng ngửi hương, lưỡi chẳng nếm được vị, thân chẳng được chạm xúc, chỉ còn có chút xíu hơi thở, hơi ấm trong thân và chút xíu thần thức còn lại chưa lìa khỏi thì vào thời gian này, Bồ Tát Hư Không Dựng vì chúng sinh đó thị hiện thân mình.

Nếu có chúng sinh lúc tại thế tin Bà La Môn thì lúc tối hậu Thần thức sắp lìa thân, vị thiện nam tử này hiện làm thân Bà La Môn rõ ràng ở trước mặt khiến cho chúng sinh đó phát sinh hân hoan.

Nếu có chúng sinh trước thờ Ma Vương thì sau khi mạng tận, Bồ Tát Hư Không Dựng này hiện làm thân Ma Vương… cho đến lúc tại thế người thờ Trời Na La Diên, hoặc Trời Đại Tự Tại, hoặc Trời Đế Thích, hoặc chuyển Luân Thánh Vương hoặc Trời Nhật Nguyệt, hoặc Trời Đề Đầu Lại Tra, hoặc Trời Tỳ Lâu Lặc Xoa, hoặc TrờiTỳ Lâu Bác Xoa, hoặc Trời Tỳ Sa Môn…

Cho đến đủ thứ Thần núi, Thần cây, Thần sông, Thần suối, Thần giếng… của thế gian, chúng sinh như vậy, tùy theo sự quy y của họ mà Bồ Tát Hư Không Dựng trở lại hóa làm thân tướng như vậy… như vậy…

Đến khi sắp mạng chung, tại trước những người đó, Bồ Tát hiển hiện thân tướng. Tùy theo tâm nguyện của những chúng sinh đó, Bồ Tát đều hiện ở trước mặt họ.

Hiện thân đó rồi, Bồ Tát nói như vậy:

Nếu người dùng trí tuệ

Có thể thấy bốn đế

Là người trong não phiền

Liền hay qua bờ đó.

Những chúng sinh đó nhờ ý thức thấy biết pháp này rồi, được sinh vào chỗ tốt.

Nếu có chúng sinh ưng dùng thân Phật hóa ra thì Bồ Tát liền hiện ra thân Phật ở trước chúng sinh mà nói như vậy:

Nếu ở đáy trí Phật

Hay độ biển não phiền

Liền mau chứng trí tuệ

Được giải thoát khổ nàn.

Lúc bấy giờ, những chúng sinh đó nhờ niệm Phật, nhờ nghe âm thanh Phật nên lòng phát sinh hân hoan, sau khi mạng chung, bỏ đời ngũ trược liền sinh ở cõi thanh tịnh, gặp gỡ các Đức Phật, thính thọ chánh pháp… cho đến lược nói về Pháp, Tăng cũng vậy.

Này thiện nam tử! Bồ Tát Hư Không Dựng này được pháp công đức chẳng thể nghĩ bàn như vậy.

Này thiện nam tử! Nếu lại có người ở tự trong lòng muốn thủ chứng đủ thứ tam muội, được đại tự tại thì những chúng sinh đó vào lúc hậu dạ nên thức dậy, dùng nước thơm tắm gội, đốt hương trầm thủy, rồi tùy theo lực, tùy theo phận mà dùng đủ thứ đồ cúng để cúng dường Bồ Tát Hư Không Dựng, đảnh lễ dưới chân.

Cúng dường lễ bái rồi ở bên tất cả chúng sinh phải sinh ra từ tâm nói lên như vậy: Bồ Tát Hư Không Dựng được cửa đại từ bi và đã được trí tuệ!

Xin mau nghĩ đến con! Mau nghĩ đến con! Nguyện Ngài thường ban cho con phương tiện tam muội chánh niệm!

Rồi liền tụng chú rằng:

Đa địa tha.

Lô mộ.

La na khí.

Bác xoa ni lệ.

Tát mộ đạt la đa lệ.

Đa na gia na gia.

Ma ha ca lưu ni ca.

A nô ba xà bà tam vật lợi đế.

A ca la xà bà tam vật lợi đế.

Bạt chiết la diêm bà tam vật lợi đế.

Hồ lô xá tam vật lợi đế.

A na ma tam vật lợi đế.

Bồ đa câu trí tam vật lợi đế.

Tá ha.

Tụng chú này rồi, nhờ sức uy Thần của Bồ Tát đó nên liền được chánh niệm, vào các cửa Tam Muội. Nếu lại có người muốn tụng đủ thứ Kinh Luận, hoặc lời nói của các Đức Phật, hoặc lời nói của Thanh Văn… thì người đó vào lúc sau đêm, ở chỗ phương Đông, khi sao Hoàng Bạch xuất hiện, dùng nước thơm tắm gội, mặc áo quần sạch sẽ, hướng về phía Đông hồ quì, đốt hương Trầm Thủy, tùy theo sức của mình mà bày biện cúng dường.

Đảnh lễ Bồ Tát Hư Không Dựng, đối với tất cả chúng sinh phát tâm từ bi mà nói lên như vậy: Thưa Bồ Tát Hư Không Dựng! Thiện nam tử đã được tâm từ bi chẳng thể nghĩ bàn bên tất cả chúng sinh, xin Ngài dùng đại trí tuệ nghĩ đến con! Nghĩ đến con!

Ngài chính là Bồ Tát tối thắng Phú Già La, xin cho con chánh niệm, các thắng tam muội, đại trí tuệ phương tiện xảo diệu thậm thâm!

Rồi liền tụng chú rằng:

Đa địa tha.

Ni la thiệp tỳ.

Kiềm bồ sa thiệp tỳ.

Gia bà na thiệp tỳ.

Bác sát tát mê.

Ba tra la xà sử.

Tát tha na tô lô tỳ.

Hộ ma hộ ma.

Ma ha ca lưu ni ca.

Tá ha.

Này thiện nam tử! Thậm chí nếu có chúng sinh muốn vào biển cả thu nhặt các trân bảo, hoặc lại lòng muốn vào ở dưới đất, cung A Tu La, hoặc lại muốn được uống thuốc định niên.

Hoặc lại bị nhốt vào lao ngục, bị trói buộc, hoặc ân ái mà biệt ly, hoặc oán ghét mà giao hội chẳng thể lìa khỏi, hoặc ở tại nạn lửa, hoặc ở tại nạn nước, hoặc nạn dao gậy, hoặc nạn cổ độc, hoặc bị lời nói chú trớ, hoặc bị nạn sư tử, cọp sói, hoặc bị nạn mãng xà, rắn rết, bọ cạp.

Hoặc bị đạo tặc, hoặc bị nạn huyễn hoặc, hoặc bị tất cả nạn khủng bố, hoặc có chúng sinh bị nạn gông cùm kềm kẹp giam giữ, trói buộc, hoặc bị sự bó buộc của quan huyện, hoặc bị tội hình lưu đày sắp bị giết.

Hoặc có người ốm nặng nằm liệt giường bị sự bức bách khủng bố của dịch bệnh sợ chết, hoặc thiếu thốn quần áo, đồ ăn, ngọa cụ, thuốc thang, của cải vật chất…

Những chúng sinh đó vào thời gian hậu dạ khi sao mai Hoàng bạch xuất hiện, dùng nước thơm tắm gội, mặc quần áo sạch sẽ, đảnh lễ Bồ Tát Hư Không Dựng, hồ quì chắp tay, mặt hướng về Đông, tùy theo sức.

Tùy theo phận mà bày biện đồ cúng để cúng dường Bồ Tát đó và vì các chúng sinh phát tâm đại bi, miệng xướng lên rằng:

Thưa Bồ Tát Hư Không Dựng! Ngài đầy đủ đại từ bi, vì các chúng sinh thường làm lợi ích cho họ!

Xin Ngài nghĩ đến con! Nghĩ đến con! 

Ngài dùng lòng từ bi, nguyện xin quan sát đến tâm con!

Nguyện xin giải thoát cho con!

Rồi nói lên những nạn như đã nếu trước, nên nói kệ rằng:

Con đã không phước tướng

Công đức, nguyện cho con

Con nay khổ bần tiện

Nay nên cho con nguyền

Bồ Tát Hư Không Dựng

Là chỗ con về nương quy y

Trong đời này như thế

Đời sau cho lạc an.

Lúc bấy giờ, Đại Bồ Tát Hư Không Dựng nghe âm từ của chúng sinh đó thì hoặc lại hiện bản thân Bồ Tát… cho đến hoặc hiện thân đồng nam, đồng nữ tại ở trước người đó mà nói lời an ủi dỗ dành, hộ các khủng bố hoạn nạn.

Các khủng bố vốn có đều trừ diệt hết… cho đến lược nói… có các chúng sinh bần cùng cô lộ, hoặc người không có của cải để sống thì Bồ Tát ấy quan sát tâm ý của họ khiến cho nguyện của họ thỏa mãn, cho đến mọi cần dùng, tất cả đều thí cho.

Này thiện nam tử! Nếu có vương tử muốn được địa vị Quán đảnh, muốn được xưng chức thì vương tử đó cần phải cúng dường vị Đại Bồ Tát đó, xưng Danh Hiệu của Bồ Tát ấy, rồi tùy theo sức, tùy theo phận mà cúng dường Bồ Tát Hư Không Dựng đó…

Cho đến những người như vậy muốn được địa vị Bà La Môn, muốn được địa vị đại phú trưởng giả, muốn được địa vị đại Cư Sĩ, muốn học các kỹ thuật, muốn chứng được nội pháp, muốn được chú thuật, muốn học công xảo thợ khéo, muốn nghe một bài tụng, muốn mong được giải thoát…

Những chúng sinh đó nghe danh tự của Bồ Tát Hư Không Dựng này thì vào thời gian sau đêm, khi sao mai sao Hoàng bạch mọc, dùng nước thơm tắm gội, mặc quần áo sạch sẽ, mặt hướng về Đông, hồ quì chắp tay, đảnh lễ Bồ Tát Hư Không Dựng.

Quy y Bồ Tát đó rồi, người này chắp tay khuyến thỉnh, nói lên như vậy:

Thưa Ngài Hư Không Dựng!

Ngài đầy đủ đại từ bi!

Con đã bạc phước!

Xin Ngài cho con phước tướng!

Thỏa mãn tâm nguyện của con!

Rồi nên phải nói bài kệ như vậy:

Nguyện cầu của lòng con

Chớ khiến thiếu thốn vậy

Nguyện phát lân mẫn tâm

Từ bi nguyện con xứng.

Lúc bấy giờ, Bồ Tát Hư Không Dựng dùng tai Trời thanh tịnh vượt hơn tai người, nghe âm thanh này của chúng sinh kia rồi vì chúng sinh kia, hoặc hiện tự thân ở tại trước chúng sinh, quan sát lòng và sở hạnh trong lòng của chúng sinh, tùy theo khả năng mà ban cho như vậy… như vậy… vì chúng sinh đó mà thị hiện phương tiện.

Này thiện nam tử! Bồ Tát Hư Không Dựng đó được công năng phương tiện đầy đủ như vậy mà vào biển đại trí. Đại Bồ Tát Hư Không Dựng này có những việc chẳng thể nghĩ bàn như vậy.

Này thiện nam tử! Nếu lại có người với số giọt nước của nước bốn biển lớn có thể biết nhiều hay ít. Nhưng đối với phương tiện thắng trí thiện xảo của Đại Bồ Tát Hư Không Dựng này, khi giáo hóa các chúng sinh, thị hiện tạo tác phương tiện thì người đó chẳng thể tính biết được.

Này thiện nam tử! Giả sử có người mà hư không mười phương chỗ có thể hiện, chỗ chẳng thể hiện, có thể biết được bờ cõi nhiều hay ít. Nhưng phương tiện khéo léo giáo hóa chúng sinh của Đại Bồ Tát Hư Không Dựng này thì người đó chẳng thể được biết số bờ cõi.

Bồ Tát ấy vì các chúng sinh tạo tác phương tiện khéo, biến hóa thân mình mà vì họ hiển hiện. Hoặc hiện làm thân Phật mà hóa độ chúng sinh, hoặc làm thân Bà La Môn giáo hóa chúng sinh… cho đến tùy theo sự ứng hiện đủ thứ thân tướng được người thọ hóa thì liền hiện thân đó mà chẳng phân biệt.

Người ưng dùng thân súc sinh mà thọ hóa thì liền hiện thân súc sinh. Người ưng dùng thân địa ngục mà thọ hóa thì liền hiện thân địa ngục… có các chúng sinh ưng tại hiện tiền thì hóa thân hiểu hiện.

Có các chúng sinh ưng dùng giấc mơ ngủ để hiện thân thì ở trong giấc ngủ mơ Bồ Tát liền vì họ hiện thân.

Có các chúng sinh khi sắp đến lúc mạng chung chỉ còn chút thần thức mà muốn diệt mọi tội khiến cho đoạn trừ ác đạo, muốn đem đến thiện đạo thì Bồ Tát ấy vì chúng sinh đó hóa đủ thứ thân.

Ngày chúng sinh này còn sống quy y vị Trời nào thì Bồ Tát ứng hiện vị Trời đó, họ liền được an lạc… cho đến ưng đến xứ thiện thì Bồ Tát liền hiện Cõi Trời đó, khiến cho họ hân hoan.

Này thiện nam tử! Vậy nên không người nào có thể lường biết được bờ cõi số thân giáo hóa của Bồ Tát Hư Không Dựng này.

Này thiện nam tử! Bồ Tát Hư Không Dựng đó được chẳng thể nghĩ bàn pháp phương tiện thắng trí công năng đầy đủ thù diệu như vậy v.v… Đại Bồ Tát Hư Không Dựng này đã vào biển công đức của các Đức Phật.

Này thiện nam tử! Vậy nên đầu của Đại Bồ Tát Hư Không Dựng đội ứng bảo Ma Ni hiển hiện. Lúc bấy giờ, tất cả đại chúng tại trong hội, từ chỗ Đức Phật nghe lời khen ngợi Bồ Tát Hư Không Dựng rồi thì đối với Bồ Tát Hư Không Dựng liền sinh lòng hy hữu đặc thù, sanh lòng rất tôn trọng, cung kính, đều chắp tay chiêm ngưỡng mà trụ.

Họ mang ra đủ thứ hoa thơm, hương bột, hương xoa, tràng phan, bảo cái, y phục nhiều màu sắc, chuỗi ngọc, lời ca tụng, lời tán thán và đủ thứ âm nhạc để cúng dường Bồ Tát Hư Không Dựng. Đại Bồ Tát Hư Không Dựng trước hết đem đồ cúng này dâng lên Đức Thế Tôn.

Dâng lên Đức Thế Tôn rồi, Bồ Tát ở trước Đức Thế Tôn, quì dài chắp tay mà bạch Đức Phật rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Làm sao ở bên trong những chúng sinh bị sự che phủ của vô minh hắc ám trong đời ngũ trược này mà có thể làm Phật Sự được?

Đức Phật dạy rằng: Này thiện nam tử! Ví như hư không chẳng cột, chẳng mở, không thấy, không mê mà thể của hư không thì bản tính thanh tịnh mà bên trong hư không nhân gió khởi động nên hiện ra bụi mù khói mây nên gọi hư không là chẳng thanh tịnh vậy.

Nhân nước mưa nên hư không rời khỏi bụi… đó, các pháp chướng ngại, thì tức thời hiển hiện ra Mặt Trời, Mặt Trăng, tinh tú… liền biết giờ khắc, thời tiết, ngày đêm ngắn dài... đo tính được nửa tháng, trọn tháng, đầy năm.

Đúng vậy! Đúng vậy! Này thiện nam tử! Tất cả các pháp chân như của Như Lai tùy thuộc bản tướng của tâm hư không vốn tính thanh tịnh, chỉ vì các chúng sinh do khách trần phiền não nên tâm ý trở thành vẩn đục.

Vì những điều đó nên Như Lai dùng pháp môn từ bi v.v… mà mưa xuống từ, mưa xuống bi khiến cho những bọn chúng sinh bị sự vẩn đục của phiền não liền được thanh tịnh, không có các cấu bẩn. Lòng của các chúng sinh đó được thanh tịnh rồi thì họ liền thấy mặt trời Phật xuất hiện ở thế gian.

Được ánh sáng trí thấm nhuần rồi, họ ở bên trong công đức Chư Phật chẳng thể nghĩ bàn, tự được sáng tỏ, kiến lập họ ở bốn niệm xứ thù thắng và ở trong Thánh đạo… cho đến kiến lập ở trong mười tám pháp bất cộng, pháp chân thật đại từ, đại bi.

Vậy nên có các A La Hán, Bích Chi Phật v.v… các vị Bồ Tát xuất hiện ở thế gian.

Này thiện nam tử! Ý ông thế nào?

Tính hư không có thể trụ ở mắt chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Đức Phật dạy: Mắt có thể trụ ở thức chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Đức Phật dạy rằng: Mắt trụ ở xúc chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Đức Phật dạy rằng: Bên trong mắt nhân xúc đã sinh ra ba thứ thọ, hư không trụ ở trong đó chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Đức Phật dạy rằng: Lược nói… cho đến tai, mũi, lưỡi, thân cũng lại cần phải tạo tác sự quan sát như vậy!

Này thiện nam tử! Ý ông thế nào?

Ý trụ ở không giới chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Cho đến hư không trụ ở trong ý chăng?

Nhân ở trong pháp này các Đức Phật Như Lai Ứng Cúng Chánh Biến Tri xuất hiện ở đời chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Đức Phật dạy rằng: Này thiện nam tử! Những chúng sinh v.v… nương trụ ở hư không chăng?

Đáp rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Không vậy!

Đức Phật dạy rằng: Này thiện nam tử! Ý ông thế nào?

Tính của hư không nương theo chúng sinh trụ chăng?

Đức Phật nói lời này rồi thì Đại Bồ Tát Hư Không Dựng bạch Đức Phật rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Mỗi mỗi chẳng nương tựa vào nhau mà trụ! Ở cảnh giới của mình đều chẳng lấn lướt nhau!

Thưa Đức Thế Tôn! Tất cả các pháp không có cảnh giới, rỗng không nên không nhiễm, là một như thật tế, là một như nnhư! Nên tác khởi sự biết này!

Thưa Đức Thế Tôn! Ví như hư không chẳng thể phá hoại, chẳng thể phân biệt, chẳng làm phân biệt, chẳng động, chẳng ngại, không mầm, không hạt, không quả, không danh, không tự, không tư, không niệm!

Đúng vậy! Đúng vậy!

Thưa Đức Thế Tôn! Tất cả các pháp tướng biết như vậy rồi, Đại Bồ Tát ở trong tất cả pháp được vô sanh nhẫn.

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn nói chú rằng:

Đa địa tha.

Phược bà hà la xà.

Mạt nô xoa dạ.

Kỳ na xà gia.

Xà na nhị mạc.

Mâu ni ha la.

A na dã.

Phá la phiêu pha.

Già la bà nhị mạc.

A nhỉ nại dã.

A bà xá xá bà.

Xá na xá mạc.

Na xá đá đa.

Ca la mạc xá mạc.

Kiết lị ma đổ tỳ sa mạc.

Chi đa na dã.

Kê lê xa đô.

Tam thự tá nhị.

Tá ha.

Đức Phật nói rằng: Hay thay! Hay thay!

Này thiện nam tử! Ông có thể với Đà La Ni Tần Thân Hống như vậy mà mắt hàng phục thắng sư tử, bước trên nước an tường, vì các chúng sinh khi mạng chung, lúc hơi thở ra sau cùng mạng sắp qua, có thể diệt phiền não chướng, nghiệp chướng, pháp chướng. Diệt những chướng này rồi thì khiến cho họ sinh vào cõi thanh tịnh.

Này thiện nam tử! Ông có thể đi vô lượng vô biên Thế Giới Chư Phật vì các chúng sinh khởi tâm từ bi, đến với thôn xóm, thành ấp, phủ, tỉnh, huyện, cung điện quan và các đất nước. Đến đó rồi, ông hiện đủ thứ hình dáng, đủ thứ uy nghi mà nói Kinh Điển Đại Thừa, giáo hóa chúng sinh.

Đối với Sát Lợi ác hạnh cho đến Sa Môn ác hạnh, ông đã đoạn trừ đủ thứ pháp bất thiện, an trí họ ở trong tất cả các pháp thiện. 

Lúc bấy giờ, khi Đức Thế Tôn nói pháp này thì ở trong đại chúng, vô lượng vô biên Chư Thiên, người đời được đủ thứ tam muội, Đà La Ni, các nhẫn.

Hoặc lại có người được trí tuệ chân thật trong pháp Thập Địa. Có mười ngàn người… ở trong pháp vô sanh, được vô sanh nhẫn. Nếu có chúng sinh chấp trước hư không là hữu vi thì khi được ánh sáng đèn này rồi, căn bố thí hữu vi đều đoạn diệt hết, hạnh bố thí vô vi mau chóng hiện thành tựu.

Đức Phật nói Kinh rồi, ở trong đại chúng, các vị Tỳ Kheo v.v… và Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, Phạm Vương, Đế Thích, Hộ Thế Tứ Đại Thiên Vương, nghe lời Đức Phật nói về Kinh Điển vi diệu này, tất cả đều hoan hỷ phụng hành.

***