Kinh Đại thừa

Bộ Đại Tập

PHẬT THUYẾT

KINH DI LẶC LAI THỜI 

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Pháp Cự, Đời Tây Tấn
 

Ngài Xá Lợi Tử là vị đệ tử trí tuệ đệ nhất của Phật.

Với lòng từ bi thương xót chúng sanh, ngài đi đến trước chỗ của Phật, hai gối quỳ, chắp tay và thưa hỏi rằng: Đức Phật thường nói, sau khi Phật diệt độ, tiếp đến Đức Từ Thị sẽ xuất thế. Con nay rất muốn nghe việc đó từ Đức Phật.

Đức Phật bảo: Khi Đức Phật Từ Thị sắp xuất hiện ở thế gian, lúc ấy đất đai, núi non, và cỏ cây ở trong châu Thắng Kim đều cháy rụi. Như hiện tại diện tích của mặt đất ở châu Thắng Kim là sáu trăm ngàn dặm.

Khi Đức Phật Từ Thị xuất hiện ở thế gian thì đất đai ở châu Thắng Kim, đông tây dài bốn trăm ngàn dặm, nam bắc rộng ba trăm hai mươi ngàn dặm. Ở trên đất đều mọc ra năm loại trái cây, khắp nơi chẳng có núi đồi, khe suối, hay thung lũng. Mặt đất bằng phẳng như đá mài và cây cối to lớn.

Vào thời bấy giờ sẽ có rất nhiều dân chúng và họ chẳng có tham dục, sân hận, hay si mê. Xóm làng gần kề và chỉ cách xa bằng tiếng gà kêu.

Loài người sống đến tám mươi bốn ngàn năm. Khi người nữ được năm trăm tuổi thì họ mới xuất giá. Dân chúng đều chẳng có bệnh thống khổ.

Ở khắp cõi nước đó, duy chỉ có ba bệnh:

1. Cần phải đại tiểu tiện.

2. Cần phải ăn uống.

3. Phải bị già yếu.

Khuôn mặt của họ có màu sắc như hoa đào và ai nấy đều kính trọng lẫn nhau.

Lúc đó sẽ có một thành quách tên là Diệu Tràng Tướng, là Kinh Đô của cõi nước kia.

Tường thành có chu vi là bốn trăm tám mươi dặm, làm bằng đất và che với ván gỗ.

Tường thành đó lại được trang trí bằng vàng, bạc, lưu ly, thủy tinh, và trân bảo.

Ở mỗi phía của bốn mặt thành đều có mười hai cổng.

Trên cổng đều có khắc chạm, lại được trang trí bằng vàng, bạc, lưu ly, thủy tinh, và trân bảo.

Lúc bấy giờ sẽ có một Luân Vương tên là Loa, thống lãnh bốn châu thiên hạ.

Khi muốn đến nơi nào, Nhà Vua liền bay đến đó và nhân dân quỷ thần đều nhường qua một bên.

Lúc đó sẽ có bốn bảo tàng. Bảo tàng thứ nhất toàn là vàng, có một con Rồng canh giữ, tên là Elāpattra và sẽ bảo hộ vàng ở đó. Nơi cư ngụ của Rồng ở trên một ngọn núi thuộc nước Hương Lâm.

Bảo tàng thứ nhì toàn là bạc. Ở trong nước đó cũng lại có một con Rồng canh giữ, tên là Pānduka.

Bảo tàng thứ ba toàn là minh nguyệt như ý châu, ở trong nước Surata, và có một con Rồng canh giữ trân bảo ở đó, tên là Pingala.

Bảo tàng thứ tư toàn là lưu ly và ở trong nước Lộc Dã.

Lúc bấy giờ sẽ có một vị Phạm Chí tên là Thiện Tịnh.

Ngài sẽ là cha của Đức Từ Thị. Còn mẹ của Đức Từ Thị tên là Tịnh Diệu. Đức Từ Thị sẽ sinh vào dòng dõi Phạm Chí và làm con của họ.

Đức Từ Thị có ba mươi hai tướng tốt và tám mươi vẻ đẹp. Thân cao mười sáu trượng. Khi Đức Từ Thị Hạ Sanh ở trong thành đó, nhãn thị có thể thấy khắp mười ngàn dặm. Trên đầu có vầng hào quang và chiếu soi bốn ngàn dặm.

Lúc bấy giờ, Đức Từ Thị sẽ đi đến và ngồi ở dưới cội Bồ Đề Long Hoa.

Cây đó cao bốn mươi dặm và cũng rộng bốn mươi dặm.

Vào mùng tám tháng tư, khi bình minh sắp ló dạng, ngài sẽ đắc đạo thành Phật.

Lúc bấy giờ sẽ có tám mươi bốn ngàn vị Phạm Chí đến chỗ của Đức Phật Từ Thị để phụng sự.

Họ đều rời gia đình và xin làm Sa Môn.

Khi nghe được Đức Từ Thị thành Phật, Vua Loa liền dẫn theo tám mươi bốn Tiểu Vương, họ đều từ bỏ Quốc Gia Vương vị và ủy phó Vương Quốc cho Thái Tử, rồi đồng đến chỗ của Đức Phật Từ Thị. Họ đều cạo bỏ râu tóc và trở thành Sa Môn.

Lại có một ngàn tám trăm vị Phạm Chí đều đến chỗ của Đức Phật Từ Thị và xin làm Sa Môn.

Cha mẹ của Đức Phật Từ Thị cũng ở trong số đó.

Lại có một ngàn không trăm tám mươi bốn vị Thánh Phạm Chí cũng đều đến chỗ của Đức Phật Từ Thị và xin làm Sa Môn.

Ở trong nước đó có một đại phú Trưởng Giả, mọi người gọi là Thiện Thí.

Ngài cũng bảo dân chúng đem vàng dâng lên cho Đức Phật Từ Thị cùng Chư Tăng.

Bấy giờ, danh hiệu của Phật ngày càng lan xa khắp nơi.

Trưởng giả Thiện Thí lại dẫn mười bốn ngàn thiện nam tử đến chỗ của Đức Phật Từ Thị và xin làm Sa Môn.

Lại có hai anh em. Người anh tên là Tiên Thọ. Người em tên là Túc Cựu.

Hai anh em đều nói rằng: Chúng ta làm gì ở trên cõi đời này?

Chúng ta tốt hơn cùng đến chỗ của Phật và xin làm Sa Môn.

Hai anh em lại nói rằng: Vậy chúng ta hãy mau đến chỗ của Đức Phật Từ Thị và xin làm Sa Môn.

Lại có tám mươi bốn ngàn hàng tiểu nữ.

Họ đều mặc y phục xinh đẹp, lại đeo bạch châu, vàng bạc, và xâu chuỗi anh lạc trên thân.

Khi đã cùng đến chỗ của Đức Phật Từ Thị, họ đều cởi trang sức trên mình xuống và bạch Phật rằng: Chúng con muốn đem các trân bảo này dâng lên cho Đức Phật cùng Chư Tăng.

Chúng con cũng muốn theo Phật và xin làm Tỳ Kheo Ni.

Đức Phật liền thu nhận họ để trở thành Tỳ Kheo Ni.

Lúc bấy giờ Đức Phật Từ Thị ở giữa các Tỳ Kheo và Tỳ Kheo Ni mà nói rằng: Những ai trong chúng đệ tử của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni vào thuở xưa mà đọc tụng Kinh Điển.

Những ai có lòng từ, siêng bố thí, hoặc không sân hận. Những ai xây dựng Chùa Tháp hoặc cầm Xá Lợi của Phật đặt vào trong Tháp.

Những ai thắp hương, thắp đèn, treo lọng, rải hoa, tụng Kinh, trì giới, hoặc phát tâm chí thành nay đều đến ở trong Pháp Hội đây.

Sau khi nghe Đức Phật thuyết pháp, họ đều đắc đạo ở dưới cội Bồ Đề Long Hoa.

Khi Đức Phật Từ Thị thuyết pháp ở hội thứ nhất, chín mươi sáu ức người sẽ đắc đạo vô học.

Khi Đức Phật Từ Thị thuyết pháp ở hội thứ nhì, chín mươi bốn ức người sẽ đắc đạo vô học.

Khi Đức Phật Từ Thị thuyết pháp ở hội thứ ba, chín mươi hai ức người sẽ đắc đạo vô học.

Lúc bấy giờ, Chư Thiên khắp trên không trung đều cầm hoa mà rải lên thân của Đức Phật Từ Thị.

Sau đó, Đức Phật Từ Thị dẫn các vị Ứng Chân vào thành Diệu Tràng Tướng, nơi Kinh Đô của Luân Vương.

Khi đó, Nhà Vua thiết bày ẩm thực để cúng dường Phật trong nội cung. Bấy giờ toàn thành sẽ sáng rực và lúc tối cũng sáng như ban ngày.

Khi ngồi trên Pháp Tòa ở trong cung, Đức Phật Từ Thị dạy rằng: Lời chẳng thể không nói ra. Đạo chẳng thể không tu học. Kinh chẳng thể không tán dương. Khi Đức Phật Từ Thị thuyết pháp xong, Chư Tỳ Kheo cùng hàng bá quan của Nhà Vua đều phụng trì Kinh giới của Phật và đều được vượt khỏi thế gian.

Đức Phật lại bảo như vậy: Khoảng sáu mươi ức và sáu trăm ngàn năm nữa thì Đức Phật Từ Thị mới hạ sanh.

***