Kinh Đại thừa
Bộ Hoa Nghiêm
PHẬT THUYẾT
KINH MỘC HOẠN TỬ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Thi Hộ, Đời Tống
Chính tôi được nghe!
Một thời kia Đức Phật du hóa trong núi Kỳ Xà Quật, nước La Duyệt Kỳ, cùng với một nghìn hai trăm năm mươi vị Đại Tỳ Kheo và vô số những vị Bồ Tát, mà là những vị đã được tiếng tăm đồn xa, Nhân, Thiên cung kính. Quốc Vương trong thời nạn ấy tên là Ba Lưu Ly, sai Sứ Giả đến chốn Phật.
Đến nơi, Sứ Giả ấy đảnh lễ chân Phật và bạch Phật rằng: Lạy Đức Thế Tôn, nước chúng con là một nước biên tiểu, nhiều năm giặc giã, ngũ cốc đắt đỏ, tật dịch tràn lan, nhân dân đói khổ, chúng con thường không nằm yên được.
Chúng con được biết Pháp Tạng của Như Lai rất rộng rãi, sâu xa, đáng tiếc chúng con vì có những việc lo buồn như thế, nên không tu hành được.
Chúng con kính mong Đức Thế Tôn đặc biệt rủ lòng thương xót chúng con, cho chúng con pháp yếu gì, để chúng con ngày đêm có thể tu hành được dễ dàng và trong đời mai sau xa lìa được mọi khổ não.
Đức Phật bảo Sứ Giả về thưa với Nhà Vua rằng: Nếu Nhà Vua muốn diệt được phiền não chướng, báo chướng nên xâu một chuỗi tràng một trăm tám hạt bằng hạt cây tra mộc hoạn tử và thường đem theo mình, khi đi, khi ngồi, khi nằm thường nên chí tâm, không phân tán ý, xưng danh hiệu: Phật Đà, Đạt Ma, Tăng Già mỗi lần là lần qua một hạt cây tra.
Cứ như thế, lần lượt qua hạt này đến hạt khác, như: Mười hạt, hai mươi hạt, trăm hạt, nghìn hạt, cho đến trăm nghìn vạn hạt. Nếu lần được đủ hai mươi vạn lượt, mà thân tâm không tán loạn, không có những siểm khúc, thời khi xả thân này được sinh lên Cõi Diệm Thiên thứ ba. Lên đấy, y, thực tự nhiên, thường an lạc hạnh.
Nếu lại lần đủ được một trăm vạn lượt, sẽ dứt hẳn được một trăm tám kết nghiệp, mới gọi là vị chứng được quả Tu Đà Hoàn, nghịch lưu ngược dòng sinh tử, hướng đến đạo Niết Bàn, dứt hẳn cội gốc phiền não và được quả vô thượng.
Đức Phật dạy xong, Sứ Giả lễ Phật lui về tâu với Nhà Vua những lời mà Đức Phật đã dạy, Nhà Vua rất vui mừng, liền xa hướng về phía Đức Thế Tôn, đầu diện lễ Phật và bạch rằng: Quý hóa thay, lạy Đức Thế Tôn, con sẽ phụng hành y như lời Đức Thế Tôn đã dạy. Lễ rồi, tức thời sai các quan và nhân dân, tìm kiếm hạt cây tra, làm thành nghìn cỗ tràng. Làm xong, lục thân quyến thuộc Nhà Vua đều cho mỗi người một cỗ.
Từ đó, Nhà Vua thường tụng niệm. Tuy có khi Nhà Vua thân coi việc quân lữ, nhưng không từng cất, bỏ tràng hạt ấy.
Hơn nữa, Nhà Vua lại khởi ra niệm này: Đức Thế Tôn là bậc đại từ, ứng khắp hết thảy tâm nguyện chúng sinh. Nếu thiện căn này của con được khỏi hẳn trầm luân khổ hải, thời mong Đức Như Lai hiện đương thân thuyết pháp cho con nghe. Nhà Vua mong muốn quá, bức bách tâm thần, đến nỗi ba ngày không ăn gì cả.
Đức Phật liền ứng hiện thân hình cùng những quyến thuộc đến trong Cung Vua, mà bảo Nhà Vua rằng: Sa đẩu Tỳ Kheo tụng danh hiệu Tam Bảo, trải qua mười năm, được chứng quả Tư Đà Hàm và tu hành dần dà sẽ được làm ngôi Bích Chi Phật ở Thế Giới Phổ Hương. Sau khi Nhà Vua được nghe những lời Phật dạy như thế rồi, lại càng tu hành hơn lên.
Đức Phật bảo ông A Nan: Lọ là tụng danh hiệu Tam Bảo đến vạn lượt mới được như thế, ai nghe được tên người tụng ấy, sinh nhất niệm tùy hỷ, nơi sinh của đời mai sau, thường thường được nghe mười điều thiện. Khi Đức Phật nói pháp ngữ ấy rồi, đại chúng hoan hỷ, đều nguyện phụng hành.
***