Kinh Đại thừa
Phật Thuyết Kinh Năm Trăm đệ Tử Tự Nói Về Bổn Khởi
PHẬT THUYẾT
KINH NĂM TRĂM ĐỆ TỬ
TỰ NÓI VỀ BỔN KHỞI
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Trúc Pháp Hộ, Đời Tây Tấn
PHẨM BA MƯƠI
PHẨM THẾ TÔN
NĂM MƯƠI BÀI KỆ
Tất cả Thắng Phổ Minh
Tất cả thế gian tối
Đã trừ hết các cấu
Hàng phục các chúng hội
Bậc thông huệ thấy khắp
Đại Nhân thông tất cả
Độ các oán, sợ hãi
Thuyền pháp đến bờ kia
Hiểu rõ các huyễn hóa
Vui thay, thương thế gian
Cứu người thoát sanh tử
Vì nghĩa cứu tất cả
Trừ khử cho mọi người
Đều mở hết trói buộc
Tối thắng giữa loài người
Thuyết pháp để khai ngộ
Đại Nhân, huệ vô cùng
Đại hùng tiếng tăm lớn
Đại quang, pháp vô biên
Độ thoát nhờ tối pháp
Đại lực hóa không huệ
Khai hóa huệ sáng lớn
Khuyên bảo kiếp chúng sanh
Đại y sư cứu độ
Thế Tôn phá các oán
Vô thượng trừ ưu sầu
Phật thương mà độ thoát
Ngục lớn chắc trói buộc
Đại Long, Đại Sư Tử
Vô trước, Đại Tỳ Kheo
Thế Tôn, Đại Trí Huệ
Cứu tế chúng trần lao
Tinh tấn có đại lực
Phương tiện rất kiên cường
Hàng phục chúng Trời, Người
Đạo lớn, tịch tịnh an
Phật Đại Thiên Trung Thiên
Tất cả các quỷ thần
Đều lạt chân trí tuệ
Phật thương xót thế gian
Hằng tại sanh tử lớn
Xé rách lưới Ma Vương
Thần thông thương tất cả
Độ thoát ngục chắc lớn
Đại Long, Đại Thiên Nhân
Ở trước các chúng hội
Rộng thí, thí vô cùng
Đã được đại tịch tịnh
Bậc Tôn Trưởng Tiên Nhân
Đã độ các tôn pháp
Thành tựu đại đệ tử
Đạo Sư đức to lớn
Trên hết trong các Thần
Vô thượng trừ sầu lo
Các nơi độ được khắp
Bậc đủ các tướng tốt
Đoạn tuyệt các sắc dục
Dứt sạch các ân ái
Khi du hóa Long Vương
Ao lớn A Nậu Đạt
Các việc làm thành tựu
Bay lên trên hư không
Chúng đệ tử vây quanh
Năm trăm vị tịch nhiên
Xót thương các chúng sanh
Từ hộ với mọi người
Quán sát chúng Tỳ Kheo
Liền tự nói lời rằng:
Nghe rõ lời ta nói
Việc làm ở đời trước
Thân xưa có tạo tác
Nay phải bị dư ương
Thân mạng ta lúc trước
Làm người tên Văn La
Phỉ báng Bích Chi Phật
Thiện diệu, không tỳ vết
Mọi người đều đến hội
Bắt trói Thiệu Diệu Sĩ
Bỏ vào ngục, đóng lại
Bắt đi như tử tù
Lúc ấy thấy Sa Môn
Bị trói buộc khổ não
Trong lòng bỗng thương xót
Nên cứu thoát cho Ngài
Bởi do tội ương này
Đọa địa ngục rất lâu
Sau được sanh làm người
Thường bị đời phỉ báng
Vì nghiệp ương xót lại
Nay là đời cuối cùng
Đi dạo Tu Đà Lợi
Nghị luận phỉ náng ta
Từng là Bà La Môn
Nghe nhiều, trì đạo thuật
Có năm trăm học chí
Giảng thuật trong rừng cây
Thì có đại thần túc
Tỳ Kheo ngũ thông đến
Ta thấy đạo nhân tới
Phỉ báng dương điều ác
Tiên nhân nhiều ái dục
Tự cao sống trong rừng
Các Ma Nạp nghe tiếng
Cùng bắt chước ta nói
Thì tất cả học chí
Nhà nhà đi xin ăn
Trong đại chúng phỉ báng
Tiên nhân có dục uế
Vì vậy mới phạm tội
Cô gái Tu Đà Lợi
Năm trăm đệ tử Phật
Cũng đều bị phỉ báng
Phật là hết sức sáng
Bị chửi mắng sai lầm
Biết đệ tử Thế Tra
Người là Sa Môn sao:
Sanh trong ngục Thái Sơn
Khổ đau rất tàn khốc
Vì do dư ương này
Bị điều đạt đôi đá,
Khi ấy đá rơi xuống
Trúng dập ngón chân Phật.
Chèo thuyền vào sông biển
Cùng muốn vượt nước sâu
Khi cùng đi trên thuyền
Rút giao giết thương nhân
Vì phạm tội báo này
Thân đọa trong địa ngục
Bởi do dư ương này
Gươm sắc hiện trước Phật
Từng ở chợ bắt cá
Lúc đó ta vui mừng
Vì phạm tội này vậy
Đọa địa ngục Thái sơn
Thiêu đốt trong Hắc hằng
Khổ đau rất độc hại
Quốc Vương Tỳ Lâu Lặc
Khi giết hại họ Thích
Vì có dư ương này
Ngày nay bị đau đầu
Thời Thế Tôn Duy Vệ
Mắng chửi đệ tử ông
Không nên ăn lúa thơm
Thường bảo ăn lúa sống
Bởi vì phạm tội này
Là do nói lời ác
Đọa vào ngục Hắc hằng
Thọ khổ không thể được
Vì có dư ương này
Oán kết Bà La Môn
Thỉnh ta suốt một thời
Ba tháng ăn lúa mạch
Từng là thầy cha bệnh
Chữa bệnh Tôn Giả Tử
Cố ý hốt nhầm thuốc
Khiến bệnh càng thêm nặng
Vì phạm tội lỗi này
Đọa địa ngục rất khổ
Vì có dư ương này
Cho nên bị kiết lị
Ta vào lúc tiền thế
Từng là thầy dạy võ
Cùng lực sĩ đấu nhau
Giết hại người đối thủ
Bởi vì phạm tội này
Thọ khổ không lường được
Vì dư ương này vậy
Nên đau nhừ bên hông
Rằng Nan Đề Hòa Lợi
Khinh chê Phật Ca Diếp
Vì thấy Sa Môn này
Nói: Không đắc Phật Đạo.
***