Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Nguyệt Thượng Nữ

PHẬT THUYẾT

KINH NGUYỆT THƯỢNG NỮ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Xà Na Quật Đa, Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Đạt Ma Cấp Đa, Đời Tùy
 

PHẦN MỘT
 

Tôi nghe như vậy!

Một thời, Đức Phật ở nơi tinh xá lợp bằng cỏ tranh, trong rừng cây cổ thụ, tại nước Tỳ Da Ly cùng với chúng Đại Tỳ Kheo năm trăm vị, đều là các bậc A La Hán.

Lại có tám ngàn Bồ Tát, đều là bậc có công đức lớn, có thần thông và oai lực lớn, tất cả đều thọ trì các Đà La Ni, được biện tài vô ngại, đắc các thiền định, được pháp nhẫn vô sinh, đầy đủ năm thần thông, nói năng chân thật, không có hư dối, lìa các khen chê.

Đối với quyến thuộc của mình và các lợi dưỡng đều không nhiễm vướng. Vì không mong cầu quả báo nên vì người khác nói pháp, khiến họ đắc pháp nhẫn sâu xa, có thể qua đến bờ bên kia. Các vị ấy đã đầy đủ vô úy, đã vượt qua việc ma, không còn kết nghiệp, đối với tánh của các pháp không bị ngăn che, nghi ngại. Do vô lượng, vô số trăm ngàn kiếp tu tập mà được thành tựu, thường dùng sắc diện tươi vui để an ủi, dẫn dắt người hành trì, không khiến họ buồn bã.

Khéo dụng câu lời, tâm không biến đổi, biện thuyết không cùng tận, cũng đều được thành tựu pháp nhẫn bình đẳng, có thể ở trong đại chúng nói pháp vô úy, giảng nói một câu pháp, trải qua trăm ngàn ức na do tha kiếp, đắc trí tuệ, phương tiện thiện xảo vô tận.

Biết rõ ba đời đều như huyễn hóa, cũng như dợn nắng, như trăng trong nước, như mộng, như sao ban sáng, như tiếng vang trong hang trống. Biết tánh của các pháp là không, vô tướng, vô nguyện, tâm thường vắng lặng, an trú vào pháp chân như, xa lìa các việc lấy, bỏ. Đã đạt vô lượng trí tuệ phương tiện thiện xảo, cũng biết được tâm hanh của các chúng sinh và trí tuệ phương tiện thiện xảo, tùy theo mỗi chỗ giáo hóa, vì họ diễn nói các pháp.

Đối với tâm của các chúng sinh không có tổn hại, lìa các ái nhiễm, không còn phiền não, đủ các hạnh nhẫn, đối với tánh các pháp đều đã biết rõ, đã thành tựu việc trang nghiêm các Cõi Phật, thường thành tựu tam muội niệm Phật và cũng có thể thành tựu việc khuyến thỉnh trí Phật, có thể đoạn trừ tất cả phiền não, kết sử, thường hiện bày diệu dụng nơi các thiền định, tam muội, cũng đều có thể đắc trí tuệ, phương tiện thiện xảo.

Tên các vị ấy là: Đại Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi, Bồ Tát Quán Thế Âm, Bồ Tát Đại Thế Chí, Bồ Tát Nan Hữu, Bồ Tát Hương Tượng, Bồ Tát Bất Xả Đảm, Bồ Tát Nhật Tạng, Bồ Tát Đà La Ni, Bồ Tát Phóng Hương Quang, Bồ Tát Lôi Âm, Bồ Tát Phân Biệt Kim Quang Minh Quyết Định Vương, Bồ Tát Na La Diên, Bồ Tát Bảo Thủ, Bồ Tát Bảo Ấn Thủ.

Bồ Tát Hư Không Tạng, Bồ Tát Hỷ Vương, Bồ Tát Hỷ Kiến, Bồ Tát Độ Chúng Sinh, Bồ Tát Thường Tinh Tấn, Bồ Tát Thường Hỷ Căn, Bồ Tát Phá Ác Đạo, Bồ Tát Kim Cang Du Bộ, Bồ Tát Tam Giới Du Bộ, Bồ Tát Hành Bất Động, Bồ Tát Bất Không Kiến, Bồ Tát Công Đức Tạng, Bồ Tát Liên Hoa Đức, Bồ Tát Như Hương Tượng.

Bồ Tát Đắc Thâm Trí Biện, Bồ Tát Đại Biện, Bồ Tát Pháp Thượng Sinh, Bồ Tát Chư Pháp Vô Nghi Đức, Bồ Tát Sư Tử Du Bộ, Bồ Tát Tán Chư Khủng Bố, Bồ Tát Tế Tắc Chư Tướng, Bồ Tát Sư Tử Hống Âm, Bồ Tát Phi Bất Ngôn, Bồ Tát Biện Tụ, Đại Bồ Tát Di Lặc… là bậc thượng thủ. Lại có trăm ngàn Đại Bồ Tát như vậy đều hội đủ.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn ở tinh xá lợp bằng cỏ, nơi rừng cây đại thọ, trong thành Tỳ Da Ly. Quốc Vương, các đại thần, bá quan, các Trưởng Giả giàu có, các Bà La Môn, Cư Sĩ, dân chúng và các người khách buôn từ xa đến, đều tôn trọng, cung kính phụng sự.

Thời ấy, trong thành có một vị Ly Xa tên là Tỳ Ma La Cật, nhà cửa giàu có, của cải vô lượng, kho tàng đầy chật không thể tính kể, chăn nuôi gia súc rất nhiều. Người vợ tên là Vô Cấu, dung mạo đoan chánh, đầy đủ tướng đẹp đẽ. Người vợ khi đã thọ thai đủ chín tháng, liền sinh một người con gái dung mạo tươi đẹp, thân thể hoàn hảo, người xem không chán. Khi cô bé sinh ra có ánh sáng lớn chiếu rực khắp cả nhà.

Cũng chính khi ấy, đại địa chấn động, các cây lớn quanh nhà đều có chất sữa đặc và dầu chảy ra rất nhiều. Trong thành Tỳ Da Ly, các loại trống lớn, trống nhỏ và các thứ âm nhạc không đánh, không tấu cũng đều tự phát ra tiếng. Trên hư không, trời mưa các thứ hoa. Bốn phía quanh nhà ấy có kho báu ẩn chứa tự bày ra và các ngọc quý cũng đều xuất hiện.

Khi sinh ra, cô bé không khóc lại chắp tay ngay ngắn, nói kệ:

Do xưa không tạo các nghiệp ác

Nay được thân thanh tịnh như vậy

Nếu người tạo tác các nghiệp ác

Không thể sinh vào nhà hào quý.

Cũng do xưa đoạn các hành ác

Bố thí, điều thuận, không buông lung

Cung kính, tề chỉnh nơi tôn nghiêm

Mới được sinh vào nhà hiền thiện.

Con nhớ ngày xưa Phật Ca Diếp

Vào thành Tỳ Da Ly khất thực

Con ở trên lầu được thấy Ngài

Được thấy vậy rồi tâm thanh tịnh.

Tâm con đã được thanh tịnh rồi

Tôn trọng cúng dường Như Lai ấy

Bấy giờ hiện không có hương hoa

Hương thoa, hương bột, đồ ăn uống.

Liền nghe tiếng dạy trong hư không:

Phật nơi thế gian không cầu báo

Có tâm thương xót các chúng sinh

Cho nên hàng ngày đi khất thực.

Ngươi muốn cúng dường Thế Tôn ấy

Nên phát tâm bồ đề vô thượng

So đồ cúng dường trong ba cõi

Không bằng người tin phát tâm đạo.

Con nghe trong không nói như vậy

Lại thấy tướng vi diệu Chư Phật

Liền phát tâm bồ đề bất động

Con ở trên lầu buông thân xuống.

Trú trong không cao một Đa La

Lại thấy mười phương hết thảy Phật 

Như nhiều loại báu núi Tu Di

Thân Phật Ca Diếp cũng như vậy.

Khi ấy do thần lực Chư Phật

Hoa Mạn Đà La đầy tay con

Lúc con rải hoa cúng dường Phật

Kết thành lọng hoa tịnh, vi diệu.

Chỗ thấy Chư Phật nơi mười phương

Thân tướng hảo trang nghiêm vi diệu

Con thấy lọng hoa Mạn Đà La

Cũng lại đồng như Phật Ca Diếp.

Con ở trong không nói lời này:

Nguyện làm bậc Lưỡng Túc tối thắng

Tu hành cho đến vô số kiếp

Chưa được giác ngộ, thề không chuyển.

Những chúng Trời, Rồng và phi nhân…

Tám bộ số lượng đến hai ngàn

Họ nghe con gầm tiếng sư tử

Cũng phát tâm bồ đề vô thượng.

Con rời Cõi Trời Tam Thập Tam

Trở lại sinh vào Diêm Phù Đề

Thường không bỏ mất hạnh hiền hiện

Luôn khuyên mọi người tu phước nghiệp.

Khi con ở Cõi Trời Đao Lợi

Cúng dường Phật Thích Ca Mâu Ni

Nay thọ sinh không vì năm dục

Chỉ muốn cúng dường Như Lai này.

Con nhớ nghiệp báo của đời trước

Đã sinh ra tám mươi chín nơi

Đều hưởng phước đức như hiện nay

Người trí nên siêng cúng dường Phật.

Cô bé nói kệ này rồi liền đứng im. Cô gái ấy nhờ nhân duyên từ đời trước tạo các căn lành nên nơi thân tự nhiên mặc sẵn thiên y tốt đẹp quý giá. Từ thân cô ta phát ra ánh sáng kỳ diệu, vượt cả ánh sáng mặt trăng chiếu soi. Ánh sáng ấy có màu sắc vàng ròng tỏa khắp trong nhà. Do cha mẹ của cô thấy ánh sáng này nên đặt tên là Nguyệt Thượng.

Cô bé Nguyệt Thượng sinh ra chưa bao lâu thì thân thể bỗng nhiên lớn nhanh như cô gái tám tuổi. Chỗ cô bé thường đi lại, đứng ngoi đều sáng rực. Các lỗ chân lông nơi thân cô bé phát ra mùi hương Chiên Đàn, khi nói cười, trong miệng luôn tỏa mùi thơm như hoa Ưu Bát La.

Trong thành Tỳ Da Ly, những con em của Vua dòng Sát Lợi, các Đại Thần, Cư Sĩ, Trưởng Giả, Bà La Môn… và các nhà giàu, các dòng họ hào quý khác có con trai còn trẻ, xa gần đều nghe danh tiếng của cô gái Nguyệt Thượng rất đoan chánh, đáng yêu, ở đời không ai sánh kịp.

Nghe việc này rồi, các người con trai kia tâm ham muốn phát khởi mạnh, mỗi một đều nghĩ: Mong cưới được cô Nguyệt Thượng ấy làm vợ.

Các chàng trai đã nghĩ như vậy rồi liền đi đến nhà ông Ly Xa Tỳ Ma La Cật. Họ muốn trình lên ý nguyện của mình và mỗi mỗi chàng trai đều hứa sẽ mang cỗ phẩm bằng vô số châu báu quý giá, nào lạc đà, lừa, voi, ngựa, tiền của.

Hoặc cũng có người đã từng gặp gỡ nhà Ly Xa, họ nói lời lấn áp: Chúng tôi sẽ không chịu thua ai, phải đoạt cho được cô gái ấy.

Hoặc có người lớn tiếng: Ông nay nếu không gả cho tôi người con gái ấy, tôi sẽ cướp hết các thứ giường nệm, đồ nằm, tiền tài, y phục, chuỗi anh lạc mang đi hết. Hoặc có kẻ đòi đánh, đòi trói, toan dùng các việc khủng bố như vậy để đe dọa.

Bấy giờ, nhà Ly Xa Tỳ Ma La Cật tâm sinh sợ hãi hết mực, nên ưu sầu, suy nghĩ: Những người này có kẻ muốn dùng thế lực cướp đoạt con gái của ta mang đi, hoặc có kẻ muốn đoạt mạng ta. Ông Ly Xa kia ý niệm rối loạn, buồn phiền, áo não, hướng đến cô con gái mình cất tiếng than thở, rơi nước mắt.

Khi ấy, Nguyệt Thượng thấy thân phụ sầu lo khổ não, nên hỏi: Thân phụ hôm nay vì sao mà sầu não than khóc như vậy?

Ly Xa Tỳ Ma La Cật nói với con gái: Nay con không biết sao?

Vì thân con mà đám các nhà quý tộc, giàu có trong thành này đều oán kết với ta, đều muốn tranh nhau để xin cưới con. Ta nay lo sợ sẽ bị những kẻ có thế lực kia đến cướp con mang đi, còn tổn thương đến thân mạng ta và tiền tài, châu báu của gia đình!

Cô gái Nguyệt Thượng dùng kệ trả lời thân phụ:

Giả sử trong đại địa Diêm Phù

Tất cả các chúng sinh hiện có

Sức mỗi một như Na La Diên

Người người tay cầm đao gậy nhọn.

Dốc toàn thân lực cùng rượt đuổi

Kẻ kia không thể hại được con

Tâm oán, gậy độc không thể hại

Nước, lửa cũng không thể cuốn, thiêu.

Không sợ loài quỷ sai tử thi

Và dùng lời phù chú trù ếm

Tâm từ quyết định không sân hận

Tâm từ hoàn toàn không sợ ai.

Con nay phát khởi tâm từ ấy

Giúp đời cũng như giữ thân mình

Hiện con không làm khổ người khác

Thì ai sẽ có thể hại con?

Chán dục, tự mình không tưởng dục

Thành từ cũng chẳng sân giận, si

Con không tạo họa dục, sân, si

Nên không ai có thể hại được.

Con xem hết thảy các chúng sinh

Thảy đều tưởng như cha mẹ mình

Thế gian chỉ có tâm từ ấy

Người khác quyết định không khi dối.

Giả sử hư không chìm trong đất

Và đặt Tu Di vào hạt cải

Vết chân bò đựng nước bốn biển

Cũng lại không thể hại thân con.

Nguyệt Thượng nói kệ này rồi, liền thưa với cha mẹ: Thưa cha mẹ! Nếu đã có việc như vậy xay ra, chúng ta nên đi đến nơi các ngả tư đầu đường trong thành Tỳ Da Ly, rung chuông, lắc linh, báo cho hết thảy dân chúng trong thành được biết: Kể từ nay trải qua bảy ngày, con gái của nhà Ly Xa Tỳ Ma La Cật là Nguyệt Thượng quyết định sẽ đi ra bên ngoài, tự mình tìm chọn người chồng, đối tượng là tất cả các chàng trai chưa vợ.

Mọi người nên tự sắm sửa về y phục, chuỗi ngọc anh lạc…, cũng cần quét dọn các đường phố trong thành, rải các thứ hương bột, hương đốt, bày biện các vòng hoa… mỗi một đều chuẩn bị đầy đủ, cờ phướn, lọng báu treo khắp, dùng những sự tốt đẹp ấy để tự trang nghiêm.

Ý con như vậy, cha mẹ thấy thế nào?

Cha Mẹ nghe con gái nói như thế liền hiểu được ý con. Người cha làm theo lời con gái mình, tức sai người nhà rung chuông, báo khắp tất cả dân chúng trong thành Tỳ Da Ly như lời con mình đã thưa.

Lúc ấy, tất cả dân chúng trong thành nghe lời thông báo như vậy thảy đều vui mừng, đều trở về nhà mình và đường sá quanh đấy lo quét dọn, trang hoàng đẹp đẽ, trang nghiêm còn hơn cả lời kêu gọi.

Cùng lúc, các chàng trai nơi các gia đình thuộc dòng Vua, quan, đại thần, Bà La Môn, Cư Sĩ, Trưởng Giả, cho đến các người thợ giỏi trong thành Tỳ Da Ly đều gội tóc, tắm rửa, thoa các thứ dầu thơm, tranh nhau trang sức, mặc y phục đẹp, mang chuỗi ngoc anh lạc, lại cho gọi các vị trong hàng quyến thuộc gần gũi, bảo: Các vị tâm ý không được xáo trộn, đừng nghĩ gì khác, chỉ để ý đến cô Nguyệt Thượng.

Nếu khi cô ấy xuất hiện mà không đi tới bên ta thì các vị phải dùng sức mạnh hỗ trợ ta để đoạt cho được cô ấy!

Đến ngày thứ sáu là ngày rằm trăng tròn, cô Nguyệt Thượng phát tâm thọ Bát quan trai. Đêm ấy bầu trời trong sáng, cô ở trên lầu thong thả kinh hành. Nhờ thần lực của Phật nên ở bên tay phải của cô bỗng nhiên có một hoa sen xuất hiện. Hoa này lấy vàng ròng làm nhánh, bạc trắng làm lá, lưu ly làm nhụy, mã não làm đài. Hoa kia kết hợp do trăm ngàn cánh, ánh sáng rực rỡ vi diệu vô cùng.

***