Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Pháp Bí Yếu Trị Bệnh Thiền

PHẬT THUYẾT KINH

PHÁP BÍ YẾU TRỊ BỆNH THIỀN

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Tự Cừ Kinh Thanh, Đời Lưu Tống
 

PHẦN MỘT
 

Tôi nghe như vậy!

Một thời, Đức Phật ở tại khu lâm viên Kỳ Đà vườn Cấp Cô Độc thuộc nước Xá Vệ, cùng với một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo hội đủ. Vào ngày mười lăm tháng năm, mùa hạ, năm trăm Tỳ Kheo Thích Tử thực hành pháp A luyện nhã tại rừng Trúc, là mot trong mười hai pháp tu tâm Từ An Na Ban Na nhập vào tam muội Tỳ Lưu Ly.

Bấy giờ, có Thái Tử con Vua Ba Tư Nặc tên Tỳ Lưu Ly, cùng với năm trăm trưởng giả tử cỡi Hương tượng lớn đến ven khu vườn Kỳ Hoàn chơi đùa, làm say ca bầy voi, rồi chơi trò đấu voi. Có một hàng voi đen đi trên hoa sen, tiếng kêu của nó rất khó ưa, tiếng kêu nghe như tiếng sét đánh, giữa chừng âm thanh nhỏ lại như tiếng mèo kêu.

Các Tỳ Kheo Thích Tử như: Thiền Na Đề, Ưu Ba Na Đề… tâm ý hoảng sợ hết mực, đối với việc quán sát về phong đại thì phát khởi các tưởng điên đảo, si mê, ra khỏi thiền định, giống như voi say vùng chạy, không thể ngăn lại được.

Tôn Giả A Nan bảo các Tỳ Kheo: Hãy phòng hộ tâm, giữ cho kiên cố, chúng ta là hàng Thích Tử, hôm nay phát sinh sự cuồng loạn như thế có thể gây tổn hại.

Các Tỳ Kheo Tăng liền đi đến chỗ Tôn Giả Xá Lợi Phất, thưa: Kính thưa Đại Đức! Đại Đức có được trí tuệ nhận biết không chướng ngại, giống như ngọn cờ tối thắng bậc nhất của Trời Đế Thích, đi tới đâu cũng không sợ hãi. Xin nguyện Đại Đức từ bi thương xót cứu vớt các khổ não vì cuồng loạn cho chư vị Tỳ Kheo Thích Tử.

Tôn Giả Xá Lợi Phất liền từ chỗ ngồi đứng dậy, dắt tay Tôn Giả A Nan đi đến chỗ Phật, nhiễu quanh Đức Phật ba vòng, cung kính đảnh lễ Phật, quỳ gối chắp tay bạch: Bạch Thế Tôn!

Xin nguyện Đấng Thiên Tôn đại từ đại bi vì các Tỳ Kheo thực hành A luyện nhã ở đời vị lai, do năm việc mà phát sinh cuồng loạn:

1. Do âm thanh mà cuồng loạn.

2. Do tiếng xấu ác.

3. Do lợi dưỡng.

4. Do gió bên ngoài.

5. Do gió bên trong.

Năm thứ bệnh này cần điều trị như thế nào?

Cúi xin Đấng Thiên Tôn vì chúng con mà giảng thuyết.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn mỉm cười, có ánh hào quang năm màu phát ra từ miệng Phật, xoay vòng quanh Phật bảy lượt, rồi nhập vào đỉnh đầu.

Phật bảo Tôn Giả Xá Lợi Phất: Hãy lắng nghe và suy nghĩ kỹ, Như Lai vì ông mà phân biệt giảng nói rõ.

Nếu có Hành Giả thực hành A luyện nhã, tâm tu mười hai loại, đối với pháp An Na Ban Na, nhân vì âm thanh xấu ác bên ngoài tiếp xúc với bốn trăm bốn mươi huyết mạch nơi gốc rễ của tâm bên trong, làm cho tâm nóng nảy, một lúc bị tán loạn, vì năng lực của phong đại mạnh mẽ cho nên ban đầu phát sinh sự cuồng loạn, các mạch nơi nội tâm chuyển động theo năm ngọn gió nhập vào yết hầu, đầu tiên tạo cho miệng nói lời hung dữ.

Phải nên hướng dẫn cho Hành Giả thường dùng những thức ăn như bơ sữa, mật và trái cây, buộc tâm vào một chỗ. Đầu tiên quán tưởng tạo ra một tấm gương soi màu pha lê, tự quán thân mình ở trong gương ấy, làm các việc cuồng loạn.

Khi nhận thấy những sự việc này rồi, trở lại quán xét mà nói như vậy: Ngươi đối trước gương sáng, tự thấy thân mình làm các việc cuồng si. Cha mẹ và quyến thuộc đều thấy ngươi làm những việc không tốt đẹp. Ta nay hướng dẫn cho ngươi phương pháp xa lìa cuồng si, phải nên ghi nhớ và nhận biết. Trước hết là pháp diệt trừ âm thanh, phương pháp này là nâng lưỡi lên hướng đến chân răng quán tưởng hai viên ngọc Ma ni ở trong hai lỗ tai.

Sự lóng lánh của ngọc như ý giống như giọt sữa, từng giọt từng giọt trong ấy chảy ra là đề hồ thấm vào lỗ tai, khiến không còn nhận lấy âm thanh. Giả sử có âm thanh lớn, cũng như lấy dầu mỡ bôi đầy vào, hoàn toàn không còn lay động.

Quán tưởng việc này xong rồi, thứ đến lại quán tưởng một trong chín lớp lọng báu kim cương, từ nơi ngọc như ý sinh ra, che trùm trên thân Hành Giả, bên dưới có hoa bằng kim cương, Hành Giả ngồi lên trên ấy. Có núi kim cương, bốn mặt đều bao quanh Hành Giả, bên trong lại kín bít, bặt dứt những âm thanh bên ngoài.

Trong mỗi mỗi ngọn núi có bảy Đức Phật an tọa, vì Hành Giả giảng nói về bốn niệm xứ. Lúc ấy, im lặng không còn nghe những âm thanh bên ngoài, chỉ nghe theo lời dạy của Phật. Đây gọi là pháp môn diệt trừ loạn động xả bỏ các tưởng về âm thanh xấu ác.

Đức Phật bảo Tôn Giả Xá Lợi Phất: Hành Giả các ông phải nên tu tập, cẩn thận chớ quên mất.

Lại nữa, này Xá Lợi Phất! Đã xả bỏ những âm thanh bên ngoài rồi, thì cũng nên xả bỏ những âm thanh bên trong. Âm thanh bên trong là do âm thanh bên ngoài, làm động đến sáu căn, khiến cho mạch tâm điên đảo, năm thứ gió xấu ác theo mạch tâm mà vào, gió làm động tâm, hoặc ca hát, hoặc nhảy múa làm đủ loại thay đổi, ông nên truyền dạy pháp quán tẩy tâm.

Pháp quán tẩy tâm tức trước hết phải tự quán tâm, khiến cho tâm dần dần sáng suốt, giống như hỏa châu, bốn trăm bốn mươi huyết mạch, như Tỳ Lưu Ly màu vàng ròng giống cây chuối thẳng đến bên tâm, hỏa châu xuất ra khí không lạnh, không nóng, không thô, không tế, dùng để xông đốt các tưởng về huyết mạch. Có một vị Phạm vương cầm lấy gương Ma ni chiếu vào ngực Hành Giả. Khi ấy, Hành Giả tự nhìn thấy nơi ngực mình giống như viên ngọc như ý sáng sạch dễ mến, hỏa châu làm tâm.

Trong tay của Đại Phạm Thiên Vương có ấn chuyển luân, trong ấn chuyển luân có hoa sen trắng, trên hoa sen trắng ấy có một vị Thiên đồng tử, tay giơ cao bình sữa, từ nơi viên ngọc như ý phát ra, dùng để rưới vào các huyết mạch, sữa dần dần cạn hết, cho đến khi tâm hoàn toàn chân chánh. Đồng tử tay cầm hai cây kim, một cây màu vàng, một cây màu xanh, theo hai bên tâm đặt hai cái hoa vàng, dùng kim châm vào nó.

Sau bảy lần châm thì tâm trở nên nhu hòa như trước, lại dùng nước sữa tẩy rửa tâm, những giọt sữa chảy vào đại tràng, khi đại tràng đầy thì chảy vào tiểu tràng. Lúc tiểu tràng đầy, lại lưu xuất những giọt sữa không dứt, chay vào miệng của tám vạn trùng, các trùng no đủ, khắp bên trong thân, chảy vào ba trăm ba mươi sáu chi tiết nơi thân và hiện khắp toàn thân.

Sau đó, quán tưởng về một ao sữa, trong ao ấy sinh ra hoa sen trắng, Hành Giả ngồi trên hoa sen, dùng sữa tắm rửa, quán tưởng về bông vải Đâu la như hoa sen trắng, nhiễu quanh thân bảy vòng, trong chỗ ở của Hành Giả, có vị Phạm Vương tự đem sữa nơi thân mình đến cho Hành Giả uống. Hành Giả uống xong, vị Phạm Vương dùng lọng che cho Hành Giả. Từ nơi lọng của Phạm Vương thấy khắp tất cả cảnh giới tối thắng, trở lại với tâm ban đầu, không còn bị tán loạn.

Khi Đức Phật giảng thuyết lời này, có năm trăm Tỳ Kheo Thích Tử thuận theo lời Phật dạy, nhất nhất thực hành, tâm liền mát mẻ, quan sát về sắc, thọ, tưởng, hành, thức đều là vô thường, khổ, không, vô ngã, không tham đắm thế gian, thông đạt pháp không, bỗng nhiên trở lại chứng đắc bản tâm, phá trừ tám mươi ức kết sử thiêu đốt, chứng quả Tu Đà Hoàn, tu học dần dần chứng đắc quả A La Hán, thành tựu ba minh, sáu thông, đầy đủ tám giải thoát.

Bấy giờ, các Tỳ Kheo nghe Đức Phật giảng thuyết xong, đều hoan hỷ phụng hành.

Lại nữa, này Xá Lợi Phất! Nếu có Hành Giả muốn thực hành thiền định, phải nên khéo quan sát về cảnh giới của bốn đại, tùy thời tăng giảm. Vào mùa xuân thì nên nhập tam muội Hỏa quang, để làm ấm thân thể. Hỏa quang quá mạnh thì thân thể bị đốt cháy, cần phải điều chỉnh ngay.

Quán tưởng các hỏa quang là ngọc như ý, từ lỗ chân lông xuất ra, từ trong ánh lửa ấy phát sinh hoa sen vàng, có hóa thân Phật ngồi trên đó, giảng thuyết phương pháp trị bệnh, dùng ba loại ngọc:

1. Ma ni Nguyệt tinh.

2. Ma ni Tinh quang, giống như thân xanh, trắng của Thiên tinh quang.

3. Ma ni Thủy tinh.

Quán tưởng ba viên ngọc này một viên chiếu trên đầu, một viên chiếu bên vai phải, một viên chiếu bên vai trái. Quán thấy ba viên ngọc rồi, liền quán tưởng từ lỗ chân lông trên thân sinh ra ánh sáng của ba viên ngọc, rất là trong suốt thân tâm nhu hòa, được nhập vào tam muội Hỏa đại, không vật gì có thể hủy hoại được.

Lại nữa, này Xá Lợi Phất! Vào mùa thu nên nhập tam muội Địa đại.

Khi nhập vào tam muội Địa đại thì thấy tướng của địa này có trăm ngàn ngọn núi: Núi đá, núi sắt, núi Thiết Vi, núi Kim cương. Từ đầu đến chân có ba trăm ba mươi sáu chi tiết trên thân, mỗi mỗi đều thành trăm ngàn ngọn núi, biểu hiện thần khí cao vời của núi.

Bấy giờ, Hành Giả phải nên mau chóng điều trị, chữa trị bằng pháp quán tưởng địa đại. Quan sát kỹ các ngọn núi này cũng như thân cây chuối, cứ như vậy lần lượt quan sát, như trải qua mười ví dụ, mỗi mỗi đều quán tưởng kỹ càng.

Khi ấy, chỉ thấy đại địa trong mười phương, toàn bằng ngọc lưu ly màu trắng, có hoa báu trắng, thấy có các Tôn Giả Xá Lợi Phất, Mục Kiền Liên, Ca Diếp, Ca Chiên Diên ngồi trong hang núi Kim Cương, che phủ đất giống như nước, vì Hành Giả này mà giảng thuyết năm pháp phá trừ, năm pháp hòa hợp, giảng thuyết pháp vô thường của địa đại. Hành Giả nghe xong thân tâm đều nhu hòa, trở lại chứng đắc bổn tâm.

Lại nữa, này Xá Lợi Phất! Hành Giả nhập vào tam muội Thủy đại, tự thấy thân mình giống như dòng suối lớn, ba trăm ba mươi sáu chi tiết theo nước chảy đi. Quán thấy nước, hoặc xanh, hoặc trắng, hoặc đỏ, đầy khắp đại địa trong mười phương, nên phải mau chóng điều trị.

Phương pháp điều trị thủy đại, trước hết phải quán thân thành bình cát tường bằng ngọc Ma ni có hoa vàng che phủ bên trên, làm cho nước ở khắp mười phương chảy vào trong bình. Từ bình cát tường này sinh ra bảy đóa hoa, có bảy cành phân chia rõ ràng, giữa mỗi mỗi cánh có bảy dòng suối, trong mỗi dòng suối có bảy đóa hoa vàng, trên mỗi đóa hoa có một Đức Phật ngồi giảng thuyết pháp bảy giác chi.

Lại nữa, này Xá Lợi Phất! Nếu co Hành Giả nhập vào tam muội Phong đại, tự thấy thân mình, biến thành con rồng chín đầu, mỗi một đầu rồng có chín trăm lỗ tai và vô số miệng. Những lỗ chân lông trên thân, tai và miệng giống như những cái hang lớn đều phát ra gió mạnh, cần phải mau chóng chữa trị.

Phương pháp chữa trị là nên dạy cho Hành Giả tự quán thân mình, làm tòa Kim cang. Từ bốn phía của tòa quán tưởng có bốn bánh xe như kim cương dùng để duy trì ngọn gió ấy. Mỗi bánh xe vàng lại hóa sinh bảy đóa hoa kim cương, trên mỗi hoa có hóa thân Phật tay cầm vòi tắm, trong mỗi vòi tắm có một con rồng sáu đầu, thân chuyển động thì hấp thụ gió, nay gió ở khắp mười phương yên lặng không động.

Bấy giờ, Hành Giả lại thấy bảy Đức Phật và bốn vị đại Thanh Văn, đều giảng thuyết bảy giác chi, dần dần hội nhập vào tám Thánh đạo, quan sát nhuần nhuyễn bốn đại, dần dần nhập vào cảnh giới trí tuệ của Thánh đạo phần.

Lại nữa, này Xá Lợi Phất! Nếu có Hành Giả bốn đại thô kệch, hoặc giận dữ, hoặc vui vẻ, hoặc buồn rầu, hoặc tươi cười, hoặc bị đau bụng, hoặc hạ phong, nếu có các bệnh như vậy phải nên dạy họ chữa trị gấp. Phương pháp chữa trị là trước hết phải quan sát lớp da mỏng, từ phân nửa huyết mạch sinh ra, quán thấy nơi da mỏng có chín mươi chín lớp, giống như bọt khí.

Thứ đến, quán da dầy có chín mươi chín lớp, giống như thân cây chuối. Tiếp theo quán các lớp màng, như màng mắt có chín mươi chín lớp, mỏng manh dễ xuyên thủng. Tiếp đến quán về thịt cũng có chín mươi chín lớp, giống như cây chuối, bên trong có loài trùng nhỏ như lông tơ, mỗi con trùng đều có bon đầu, bốn miệng, có chín mươi chín đuôi.

Sau đấy nên quán về xương, thấy xương màu trắng, giống như lưu ly, có chín mươi tám lớp, bốn trăm bốn mươi mạch nhập vào trong xương, chảy liên tục từ trên xuống dưới, giống như thân cây chuối. Thứ đến, nên quán về tủy có chín mươi tám lớp, như lưới trùng đang xen. Quán các chi tiết xong, tiếp theo là quán xương đầu, dưới mỗi một sợi tóc có bốn trăm bốn mươi huyết mạch, chạy thẳng vào trong não.

Ngoai trừ da dầy, da mỏng ra thì xương cùng với thân không khác nhau, chỉ có màng não gồm mười bốn lớp, não phân làm bốn phần, chín mươi tám lớp, bốn trăm bốn mươi huyết mạch chảy suốt vào tim, ruột già, ruột non, lá lách, thận, gan, phổi, mật, cuống họng, sinh tạng, thục tạng, gồm đến tám vạn loài trùng, mỗi mỗi đều quan sát kỹ đều khiến hư không trong sáng, sạch sẽ.

Da bọc lấy da, ở đấy trong suốt như lưu ly. Cứ như vậy quan sát kỹ mỗi một chi tiết, làm cho ba trăm ba mươi sáu chi tiết thảy đều rõ ràng, khiến cho tâm dừng lại. Quán ngược trở lại với một ngàn chín trăm chín mươi chín lần.

Sau đó, nên dồn hơi lại một chỗ, quán hơi thở khiến được điều phục. Quán tưởng có một Phạm Thiên Vương tay cầm bình Phạm cùng với Phạm chúng đi đến trước Hành Giả, lấy đao kim cương trao cho Hành Giả, Hành Giả được đao rồi tự khoét lấy xương đầu lớn như viên ngọc mã kha đặt trên đầu gối bên trái.

Trong bình của Phạm Thiên sinh ra hoa sen trắng, có chín đốt, chín nhánh và chín lớp. Một vị đồng tử theo sau Phạm Thiên Vương, từ nơi hoa sen ban đầu xuất hiện, thân của đồng tử màu trắng như bạch ngọc, tay cầm bình trắng, trong bình có đề hồ.

Từ nơi ngọc như ý trên búi tóc của Phạm Vương phát sinh loại thuốc có nhiều màu sắc, đặt vào bình đề hồ. Đồng tử rót đề hồ từ trên đỉnh đầu thấm vào huyết mạch của não, chảy thẳng xuống chân bên trái và nửa đốt ngón tay trái, nửa đốt ngón tay đầy rồi, dần thấm đến chân cho tới lớp da mỏng, lại thấm qua mỗi một chi tiết.

Cứ như vậy dần dần lan đầy nửa thân, lan đầy nửa thân rồi, lại lan khắp toàn thân, lan khắp toàn thân rồi, thì cả bốn trăm bốn mươi huyết mạch đều thấm nhuần các loại thuốc ấy. Quán ba trăm ba mươi sáu chi tiết trên thân thảy đều đầy đủ.

Khi ấy, Hành Giả trở lại lấy xương đầu, đặt yên trên đầu. Vị đồng tử dùng thuốc màu xanh, đặt nơi đầu Hành Giả. Những giọt thuốc này theo lỗ chân lông mà vào, sợ gió bên ngoài nhập vào nên Phạm vương hướng dẫn làm cho vị thuốc trên núi Tuyết đều trở thành đề hồ tinh khiết, chay suốt tợ như bức tường pha lê, dùng để bảo vệ thân đến bốn mươi chín lần.

Hơn thế nữa, tạo ra một ao đề hồ, có sữa tô trắng làm hoa, trên chỗ ngồi của Hành Giả có lọng che bằng sữa. Phạm vương theo tâm từ dùng thuốc hòa tan trong sữa. Cứ như vậy quan sát kỹ tới chín trăm chín mươi chín lần.

Sau đó, phải nên quán tưởng về chi tiết thứ hai, trong hoa sen có một vị đồng tử sắc hồng, cầm vị thuốc màu đỏ rưới trên tóc và khắp thân thể, nơi tất cả lỗ chân lông, làm cho thuốc màu đỏ thấm theo da mỏng vào đến cốt tủy, khiến cho bên dưới của tâm sáng lên, toàn thân dần dần mềm mại.

Chi tiết thứ ba: Trong hoa sen lại hiện ra vị đồng tử sắc vàng, tay cầm vị thuốc màu vàng rưới trên tóc và khắp thân, nơi tất cả lỗ chân lông, làm cho thuốc màu vàng thấm theo da mỏng vào đến cốt tủy, khiến bên dưới của tâm trở thành màu xanh, toàn thân dần dần tăng trưởng lại càng tăng sư mềm mại.

Chi tiết thứ tư: Đồng tử Tỳ Lưu Ly, tay phải cầm vị thuốc màu xanh, rưới trên tóc và khắp thân, nơi tất cả lỗ chân lông, làm cho thuốc màu xanh thấm theo da mỏng vào đến cốt tủy, khiến bên dưới của tâm trở thành màu đỏ, mỗi một lỗ chân lông đều châm một cây kim, từ chân trở xuống châm hai cây kim, bên trên của tâm tạo thành ba hoa sen, trong ba hoa sen có ba viên hỏa châu phát ra ánh sáng màu đỏ, chiếu vào tâm, khiến cho bên dưới của tâm dần dần ấm lại.

Sau đó, những chi tiết nơi hai tay đều châm ba cây kim, tùy theo huyết mạch trên dưới để điều hòa các khí, sinh khởi bốn trăm bốn mươi huyết mạch, không tiếp xúc với ruột già, mạch thận tăng trưởng. Lại lấy năm cây kim châm vào mạch tràng bên phải. Cứ như vậy đồng tử điều hòa các cây kim bằng sự huân tập và tu học pháp không thể nghĩ bàn, cho nên lấy các cây kim ra đặt dưới năm móng tay, dùng tay xoa mạnh khắp thân Hành Giả.

Chi tiết thứ năm: Đồng tử Lục sắc, tay cầm bình ngọc, từ nơi hậu môn rưới thuốc màu lục trên khắp các huyết mạch của lục phủ ngũ tạng, lại từ nơi hậu môn chảy ra nước này, các thứ trùng uế tạp theo nước ấy chảy ra không làm tổn hại đề hồ.

Trùng này ngừng lại khi nước hết. Sau đó hòa tan vào thuốc khô màu lục, rưới từ trên tóc đến khắp toàn thân, nơi tất cả lỗ chân lông khiến thuốc khô màu lục thấm theo da mỏng vào đến cốt tủy, làm cho bên dưới của tâm trở thành màu trắng, hiện khắp thân thể, dần dần tăng thêm sự mềm mại.

Chi tiết thứ sáu: Đồng tử tử sắc, cầm bình ngọc mai côi, chứa đầy nước mai côi, rửa khắp các mạch, khiến nước mai côi từ tất cả lỗ chân lông xuất ra. Các trùng ở dưới các lỗ chân lông đều theo nước chảy trôi ra.

Lại lấy một vị thuốc khô màu hổ phách hòa vào trong tóc và khắp thân nơi tất cả lỗ chân lông, làm cho vị thuốc ấy thấm theo da mỏng vào đến tận cốt tủy, khiến bên dưới của tâm trở thành màu sáng như ánh sáng bạch tuyết, toàn thân dần dần tăng thêm sự mềm mại.

***