Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Pháp Tập Yếu Tụng

PHẬT THUYẾT

KINH PHÁP TẬP YẾU TỤNG

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Thiên Tức Tai, Đời Tống
 

PHẨM BA MƯƠI HAI

PHẨM TỲ KHEO
 

Tỳ Kheo đi khất thực

Nếu có, chớ tích trữ

Trời người ngợi tán dương

Sanh tịnh không uế trược

Tỳ Kheo luôn từ mẫn

Kính trọng lời Phật dạy

Vào sâu diệu chỉ quán

Diệt uế mới được an

Tỳ Kheo đoạn tận ái

Xả ái bỏ kiêu căng

Vô ngã trừ bản ngã

Ngã này là ai đây?

Nên biết pháp tu hành

Đó là đường xuất yếu

Như voi giẫm cường địch

Tỳ Kheo luôn tu hành

Đối với sắc thân này

Trong tâm luôn tinh tấn

Hộ thân niệm chánh đạo

Tỳ Kheo sống an vui

Niệm thân đồng bằng hữu

Chánh mạng không lẫn lộn

Biết nên bố thí gì

Uy nghi cũng đầy đủ

Tỳ Kheo tu đầy đủ

Mới khéo tận trừ khổ

Thích pháp vui mến pháp

Tư duy pháp an lành

Tỳ Kheo y pháp hành

Tu hành chớ lãng quên

Tu học nhập không định

Tỳ Kheo luôn an tĩnh

Yêu thích nơi vắng vẻ

Quán sát pháp bình đẳng

Năm uẩn khéo chế phục

Điều tâm như dòng nước

Thanh tịnh luôn hòa vui

Là uống vị Cam Lộ

Như núi cao vót kia

Chẳng bị gió lay động

Tỳ Kheo diệt tận si

Trong tâm chẳng động dao

Hết thảy các danh sắc

Không thật chớ mê lầm

Không gần sẽ không ái

Mới là chân Tỳ Kheo

Chẳng phải cạo râu tóc

Phóng đãng không giới luật

Xả tham tư duy đạo

Mới là chân Tỳ Kheo

Chẳng phải cạo râu tóc

Buông lung không thành tín

Khéo diệt các khổ não

Thành bậc đại Sa Môn

Tỳ Kheo đắc từ định

Thọ trì lời Phật dạy

Thấy được dấu diệt tận

Trói buộc chớ có gặp

Tâm vui cực hân hoan

Ái niệm ai chế phục

Tỳ Kheo tràn hòa vui

Tận không chẳng căn nguyên

Thân dừng với ý dừng

Nhiếp ngữ cũng như thế

Xuất gia làm Tỳ Kheo

Thoát khổ không chướng ngại

Không thiền sẽ vô trí

Vô trí sẽ không thiền

Đạo từ thiền trí sanh

Gần tới đạo tịch diệt

Hành thiền chẳng buông lung

Chớ bị dục loạn tâm

Không uống nước đồng nung

Kẻo đốt hủy thân mình

Khéo tự hộ thân ngữ

Hộ ý không làm ác

Sau được giới cấm pháp

Mới gọi là Tỳ Kheo

Nếu ai tu pháp lành

Bảy giác phần làm gốc

Đó gọi là diệu pháp

Là chánh định Tỳ Kheo

Như nay trong giáo pháp

Tự biết tận gốc khổ

Đó gọi là căn lành

Là vô lậu Tỳ Kheo

Chẳng phải sức trì giới

Cùng với sự hiểu biết

Dẫu cho ý đắc định

Không chấp nơi văn nghĩa

Tỳ Kheo có chỗ nương

Chẳng thể đạt vô lậu

Hãy quán Chánh Giác lạc

Chớ gần chốn phàm phu

Quán chuyện đời hiện tại

Phân biệt nơi năm uẩn

Tu hành chớ làm ác

Tinh tấn tự điều tâm

Xuất gia mà biếng lười

Ý nhiễm lại khởi sanh

Tu hành mà lười biếng

Nhọc tâm chẳng trừ khổ

Không phải là tịnh hạnh

Làm sao được báu lớn?

Tâm đã vĩnh dừng nghỉ

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã tận già bệnh chết

Liền thoát ma trói buộc

Tâm đã vĩnh dừng nghỉ

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã tận già bệnh chết

Chẳng còn thọ sanh tử

Đã đoạn tâm ái nhiễm

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã tận già bệnh chết

Chẳng còn thọ sanh tử

Không có tâm kết sử

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã tận già bệnh chết

Chẳng còn thọ sanh tử

Khéo đoạn gốc hữu lậu

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã tận già bệnh chết

Chẳng còn thọ sanh tử

Khéo đoạn gốc ba độc

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã tận già bệnh chết

Chẳng còn thọ sanh tử

Tỳ Kheo nhiếp ý hành

Đã trừ già bệnh chết

Chẳng còn thọ sanh tử

Thoát khỏi cảnh giới ma

Bẻ gãy gai rừng rậm

Và trừ kẻ mắng chửi

Tâm vững như diệu cao

Tỳ Kheo chẳng thọ khổ

Đời sau, nay, chẳng mong

Quán đời như mộng huyễn

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Khéo đoạn gốc của ái

Khô cạn suối dục sâu

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Khéo đoạn năm thứ dục

Trừ sạch gốc của dục

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Khéo đoạn năm kết sử

Nhổ trừ gai ái dục

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Nếu ai bỏ gia nghiệp

Lại đoạn các pháp ác

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Nếu ai chẳng nhiệt não

Lại đoạn các pháp ác

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Đoạn dục chẳng bỏ sót

Như nhổ gai ái dục

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Ái sanh như nước tràn

Như rắn ngậm thuốc độc

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Nếu ai khéo quán sát

Trong tâm chẳng khởi ác

Tỳ Kheo lìa đây kia

Như rắn lột thay da

Gốc tham nếu trừ sạch

Đó là chân Tỳ Kheo

Hàng phục chúng ma quân

Diệt khổ thoát luân hồi

Gốc sân nếu trừ sạch

Đó là chân Tỳ Kheo

Giải thoát mọi phiền não

Diệt khổ thoát luân hồi

Gốc si nếu trừ sạch

Đó là chân Tỳ Kheo

Xa lìa nơi trói buộc

Diệt khổ thoát luân hồi

Gốc mạn nếu trừ sạch

Đó là chân Tỳ Kheo

Khéo lìa nơi ái nhiễm

Diệt khổ thoát luân hồi

Gốc nghi nếu trừ sạch

Đó là chân Tỳ Kheo

Tín mến nơi Chánh Giác

Diệt khổ thoát luân hồi

Tâm tham, gai xóm làng

Tỳ Kheo hãy tư duy

Nếu khéo lìa xa kia

Phật nói chân Tỳ Kheo

Tâm sân, gai xóm làng

Tỳ Kheo hãy tư duy

Khéo lìa nơi sân hận

Phật nói chân Tỳ Kheo

Tâm si, gai xóm làng

Tỳ Kheo hãy tư duy

Nếu lìa nơi si mê

Phật nói chân Tỳ Kheo

Tâm mạn, gai xóm làng

Tỳ Kheo hãy tư duy

Nếu khéo lìa kiêu mạn

Phật nói chân Tỳ Kheo

Tâm nghi, gai xóm làng

Tỳ Kheo hãy tư duy

Nếu khéo lìa nghi ngờ

Phật nói chân Tỳ Kheo

Điều phục niệm tham dục

Như thuốc giải độc rắn

Tỳ Kheo khéo phá hoại

Như rắn lột thay da

Điều phục niệm sân hận

Như thuốc giải độc rắn

Tỳ Kheo khéo phá hoại

Như rắn lột thay da

Điều phục niệm si mê

Như thuốc giải độc rắn

Tỳ Kheo khéo lìa xa

Như rắn lột thay da

Điều phục niệm kiêu mạn

Như thuốc giải độc rắn

Tỳ Kheo khéo lìa xa

Như rắn lột thay da

Điều phục niệm nghi ngờ

Như thuốc giải độc rắn

Tỳ Kheo khéo lìa xa

Như rắn lột thay da

Tham dục kia nếu khởi

Chặt đứt như cỏ lau

Phiền não sâu như biển

Tỳ Kheo hãy tinh tấn

Sân hận kia nếu khởi

Chặt đứt như cỏ lau

Phiền não sâu như biển

Tỳ Kheo hãy tinh tấn

Si mê kia nếu khởi

Chặt đứt như cỏ lau

Phiền não sâu như biển

Tỳ Kheo hãy tinh tấn

Kiêu mạn kia nếu khởi

Chặt đứt như cỏ lau

Phiền não sâu như biển

Tỳ Kheo hãy tinh tấn

Nghi ngờ kia nếu khởi

Chặt đứt như cỏ lau

Phiền não sâu như biển

Tỳ Kheo hãy tinh tấn

Tỳ Kheo trì giới luật

Ý định gọi là thiền

Hành giả rõ gốc khổ

Vô vi tối an lạc

Tỳ Kheo nhẫn vui buồn

Phân biệt giường gối nệm

Tu tập chẳng buông lung

Tham ái đoạn trừ sạch.

***