Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Trung Bổn Khởi

PHẬT THUYẾT

KINH TRUNG BỔN KHỞI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Khang Mạnh Tường, Đời Hậu Hán
 

PHẨM TÁM

PHẨM NHÂN DUYÊN

HUYỀN DUNG TRAI GIỚI
 

Bấy giờ Đức Như Lai cùng với một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo Tăng, từ Tinh Xá Kỳ Hoàn, nước Xá Vệ du hành đến Tinh Xá của Trưởng Giả Mỹ Âm, nước Câu Lam Ni. Khi Ngài đặt chân đến cổng thành thì đất Trời chấn động, các nhạc khí, châu ngọc, không đánh mà tự kêu.

Ngay trong ngày hôm ấy các thứ độc hại người biến mất, điều tốt lành hiện ra. Toàn dân trong nước không ai mà không kinh ngạc, khát ngưỡng Đức Thế Tôn.

Bấy giờ có vị Quốc Vương tên là Ưu Điền, cường bạo xâm lấn và làm hại nhân dân, nghe lời nịnh thần, đam mê nữ nhạc, tự chìm trong lưới nghi, lại đặt hai vị Phu Nhân thay phiên nhau hầu hạ bên tả, bên hữu. Hai Hoàng Hậu là người đẹp nhất nước.

Người Phu Nhân bên trái tên là Chiếu Đường, một con người kiêu ngạo, chỉ có toàn kẻ ác theo hầu, xàm tấu kẻ hiền lương, vu khống kẻ vô tội không biết chán.

Người Phu Nhân phía bên phải tên là Huyền Dung con người nhân ái, khiêm cung, kính nể, trong trắng, tự kiềm chế mình, không ai sánh bằng. Nhà Vua rất quý trọng phẩm hạnh ấy nên việc gì cũng tâm sự với bà. Vì vậy Hoàng Hậu Chiếu Đường đem lòng ghen ghét, sàm tấu hết lời, nhưng Nhà Vua thấy rõ đức hạnh của bà nên không tin.

Hoàng Hậu Huyền Dung có một người hầu già tên là Độ Thắng, thường đi ra chợ mua hương, nhân lúc trở về hỏi thăm trên con đường đến Tinh Xá, mỗi lần đến chỗ các vị tu hành, bà cung kính, giảm bớt tiền mua hương, góp lại để dành cúng dường trai phạn cho Đức Phật và Tỳ Kheo Tăng.

Đức Phật thuyết pháp cho bà nghe, bà nhớ mãi không quên. Khi cúng dường xong thì trở về cung, ngang qua chợ lấy hương. Nhờ công đức ấy, phước nghiệp theo đuổi, nên mùi hương huân ướp, thấy cân lượng nhiều gấp bội lúc bình thường.

Khi bị cật vấn thì cùng lý, cúi đầu khai thật rằng: Mỗi lần đi chợ, tôi bớt tiền mua hương để cúng trai phạn cho phật và Tăng, để được nghe giáo pháp sâu xa, ý nghĩa vi diệu mà ở thế gian không thể nghe được.

Hoàng Hậu Huyền Dung nghe nói tiếng Phật, bỗng nhiên trong tâm hoan hỷ, tự suy nghĩ: Trong tâm của ta hân hoan vui sướng, vậy làm sao để được nghe vô lượng pháp?

Bà liền bảo Độ Thắng: Ngươi hãy nói thử ta nghe xem!

Độ Thắng thưa: Thân của hạ thần đê tiện, miệng thì xú uế, không dám tự tiện tuyên nói lời tôn quý của Đức Như Lai. Vậy xin Hoàng Hậu hãy đi đến chỗ Đức Phật thọ giáo rồi trở về.

Hoàng Hậu lại bảo Độ Thắng ra khỏi Cung Điện, rằng: Hãy thọ lãnh đầy đủ nghi thức rồi trở về. Độ Thắng đi chưa trở về thì thị nữ của Phu Nhân đứng chật cả sân.

Đức Phật bảo Độ Thắng: Ngươi hãy trở về thuyết pháp, sẽ có nhiều người được chứng đắc.

Nghi thức của sự thuyết pháp trước nhất phải đặt một tòa cao.

Độ Thắng vâng lời dạy của Đức Phật, tuyên dương Thánh Chỉ của Đức Phật một cách đầy đủ.

Hoàng Hậu Huyền Dung sung sướng mở rương lấy y chất thành tòa cao.

Lúc ấy Độ Thắng nhờ oai thần của Đức Phật mà thuyết pháp như bậc Ứng chân.

Khi ấy Hoàng Hậu Huyền Dung và các thị nữ, tâm nghi đã cởi mở, sự ác đã tiêu trừ, được đạo Cấu Hạng Nhập Lưu, ngay lúc ấy, Độ Thắng đã được Tổng Trì.

Nghe vậy Hoàng Hậu Chiếu Đường trong lòng bừng bừng tức giận, đố kị nên nhiều lần sàm tấu với Vua.

Nhà Vua liền mắng nhiếc: Bọn ngươi là thứ yêu tinh, nói lời vô nghĩa, vu khống người ta là kẻ tiết hạnh, thật đáng quý.

Trong tâm của Hoàng Hậu Chiếu Đường đố kị, nên muốn giết hại Hoàng Hậu Huyền Dung, bí mật tâu với Vua: Hoàng Hậu Huyền Dung thường bảo con hầu đến chỗ Đức Phật tâm tình, ngoại giao phóng đãng, ý chí dâm dật, tà vạy. Thiếp thật lòng trung trực, thấy vậy đã mấy lần khuyên can mà vẫn không bỏ.

Nhà Vua lấy làm nghi hoặc về âm mưu trong tâm của Hoàng Hậu Chiếu Đường, cho người rình mò trong ngày trai giới của Hoàng Hậu Huyền Dung chắc chắn sẽ biết.

Người rình mò ấy biết được ngày trai giới của Hoàng Hậu, nhân đó tâu với vua: Ngày hôm nay vui vẻ, chúng ta nên mời Hữu Phu Nhân đến để vui chơi.

Khi ấy Nhà Vua liền loan tin triệu tập mọi người đều đến dự hội.

Song, Hoàng Hậu Huyền Dung vì trì trai giới nên không đến dự được.

Nhà Vua cho người mời đến ba lần nhưng Hoàng Hậu vì giữ giới nên vẫn không đến.

Vì vậy Nhà Vua rất tức giận, cho người kéo Hoàng Hậu ra khỏi phòng, trói lại, đem đến trước Cung Điện.

Lúc sắp sửa hành hình, Hoàng Hậu Huyền Dung vẫn chẳng sợ hãi, một lòng hướng về Đức Phật.

Nhà Vua tự mình cầm cung bắn Hoàng Hậu, nhưng mũi tên lại bay trở lại hướng Nhà Vua.

Lần thứ hai cũng in như vậy.

Bấy giờ Nhà Vua rất sợ hãi, kinh ngạc, thả cung xuống và hỏi rằng: Ngươi có yêu thuật gì mà khiến cho mũi tên bay ngược lại như vậy?

Phu Nhân tâu rằng: Tôi chỉ thờ Đức Như Lai, quy mạng Tam Tôn mà thôi. Buổi sáng giữ trai giới của Đức Phật, quá giờ ngọ thì không ăn. Lại thực hành tám việc Bát trai giới, thân thể không trang sức, cho nên Đức Thế Tôn thương xót mà được như vậy.

Nhà Vua nói: Lành thay! Lẽ nào việc ấy lại đơn giản đến thế?!

Nhà Vua liền đến Tinh Xá để ra mắt Đức Phật. Gặp lúc có địch quốc khởi binh xâm nhập biên giới, thế địch rất hùng mạnh. Nhà Vua phải đích thân ra trận, ra lệnh cho Phạm Chí Kiết Tinh được thay mặt vua thống lĩnh việc quốc chính.

Khi ấy Hoàng Hậu Chiếu Đường rất vui sướng, nói rằng: Cha của ta nắm việc quốc chính, ta sẽ giết Hoàng Hậu Huyền Dung vậy.

Nhà Vua đi rồi, bà ta cùng cha mình lập mưu giết Hoàng Hậu Huyền Dung và người thị nữ, dối nói với mọi người là: Họ bị lửa thiêu. Nhưng sự việc tưởng là được ém nhẹm, không ngờ bị phát lộ, Nhà Vua rất tức giận, đuổi Kiết Tinh ra ngoài biên giới, vì ông ta là đạo sĩ nên được tha tội chết. Còn Chiếu Đường và đồng bọn đều bị bỏ vào hang tối dưới đất. Lúc ấy, Nhà Vua xiển dương Phật Pháp rộng rãi.

Các Tỳ Kheo từ tòa đứng dậy, bạch Đức Phật: Hoàng Hậu Huyền Dung và cô thị nữ của Nhà Vua tinh tấn như vậy, đã thấy chân lý, đắc đạo, không rõ vì tội gì mà bị lửa thiêu đốt như vậy?

Cúi mong Đức Thế Tôn nói rõ việc này cho chúng con nghe.

Khi ấy Đức Phật bảo các Tỳ Kheo rằng: Thời quá khứ có một cái thành tên là Ba La Nại. Tại đó có năm trăm người dâm nữ, chuẩn bị món ăn đạm bạc để tự cúng tế. Lúc ấy có một vị Bích Chi Phật tên là Ca La, giáo hóa nhân dân, bảo họ giữ năm giới. Các Sĩ Nữ trong nước đều quy y với Ngài.

Vì Vậy, các dâm nữ tức giận nói rằng: Tại sao người này đến đây làm mất khách của chúng ta?

Do đó họ đồng sân hận, âm mưu hủy hoại Ngài. Hôm sau Ngài Ca La lại vào xóm này. Các dâm nữ đồng tức giận, cùng lấy lửa của bếp lò đôi vào người Tôn Giả Ca La, làm cho toàn thân ngài bị cháy sém mà chẳng có chút hối hận. Ngài liền hiện thần túc bay lên hư không.

Khi ấy các cô dâm nữ hoảng sợ, chảy nước mắt, hối hận lỗi lầm của mình, quỳ dài ngẩng đầu lên Trời, tự trình bày rằng: Bọn nữ chúng con ngu xuẩn, chẳng biết bậc chân nhân, thật là ngu si mê muội nên mới hủy nhục bậc Thần linh. Chúng con tự biết lỗi của mình rất nhiều, tội ác như núi.

Cúi mong ngài duỗi thần đức để chúng con được tiêu trừ tội nặng. Theo những lời ấy, ngài liền hạ xuống rồi Bát Nê Hoàn. Các cô gái ấy liền xây Tháp cúng dường Xá Lợi.

Đức Thế Tôn nói tiếp: Các dâm nữ lúc ấy nay chính là Hoàng Hậu Huyền Dung… tội hay phước theo đuổi con người, việc từ lâu mà vẫn rõ ràng.

Khi Đức Phật thuyết pháp xong, các người từ lớn đến nhỏ ở trong nước đều tín phục, hoan hỷ, quy mạng Tam Tôn, thọ giới rồi ra về. Đức Phật và các Tỳ Kheo trở về Tinh Xá, dừng chân ở Kỳ Hoàn.

***