Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Tứ đồng Tử Tam Muội

PHẬT THUYẾT KINH

TỨ ĐỒNG TỬ TAM MUỘI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
 

PHẦN CHÍN
 

Bấy giờ, Đức Thế Tôn đứng trên thành địa ngục Hắc Thằng phóng ra ánh sáng lớn chiếu khắp cả đại địa ngục ấy, cứu vớt vô lượng chúng sinh ở đó rồi đưa lên Trời. Ở địa ngục đại nhiệt não và địa ngục nhiệt não cũng vậy. Đại địa ngục kiếu hoán địa ngục kiếu hoán, đại địa ngục chúng hợp địa ngục chúng hợp, Ngài cứu vô lượng chúng sinh ở các cõi ấy đặt vào cõi thiện và đạo Niết Bàn.

Thế Tôn lại dùng ánh sáng màu vàng ròng chiếu tám đại địa ngục. Nhờ sức ánh sáng ấy làm cho chúng sinh xúc chạm vào thân tâm an lạc, khắp thân thể được thấm nhuần, thân tâm hoan hỷ, khổ não đều tiêu trừ, mắt thấy đến đâu niềm vui đến đó.

Do từ bi sinh ra mà làm cho thân an ổn như vậy. Sau khi ánh sáng chiếu khắp đại địa ngục thì diệt trừ được hết sự nóng khổ, được thư thái nhẹ nhàng. Tất cả chúng sinh trong đại địa ngục, nếu ai bị thiêu đốt cháy rực thì làm cho họ được an ổn. Từ các lỗ chân lông theo thứ lớp, Phật phóng ra ánh sáng như vậy.

Lúc này, Thế Tôn dùng ánh sáng lớn che khắp tất cả vô số chúng sinh khiến tâm họ thư thái, thọ nhận pháp khí và đầy đủ vô lượng trăm ngàn công đức.

Bằng lời vi diệu mà nói kệ:

Ta cho đời an lạc

Giải thoát các ưu khổ

Bị các khổ hành hạ

Thị hiện đạo Niết Bàn.

Các pháp mà ta nói

Tịch tĩnh, lạc, vô úy

Ai biết pháp như thế

Không đọa vào đường ác.

Ai quy y Đức Phật

Người đó được lợi lớn

Qua trăm ngàn ức kiếp

Không còn bị các khổ.

Như Lai nói kệ xong, trong khoảng sát na, có chúng Tỳ Kheo và chúng sinh nhiều hơn số trước. Lại có vô lượng vô biên Chư Phật nằm trên giường Sư Tử nghiêng hông bên phải. Chư Thế Tôn ấy ra khỏi giường Sư Tử rồi trở lại thị hiện thần thông.

Lúc ấy, bốn bộ chúng bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Chư Phật này trong khoảng sát na nhập Niết Bàn và hiện thần thông giống như Thế Tôn đã hiện hôm nay.

Phật bảo các Tỳ Kheo: Đúng vậy! Đúng vậy! Chư Phật ấy đồng một danh hiệu là Thích Ca Mâu Ni đều nằm trên giường Sư Tử giữa cây Song Thọ rừng Ta La nơi vùng đất Lực sĩ. Vào cuối đêm nay sẽ nhập Niết Bàn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn nói khắp các Tỳ Kheo ở mười phương: Nam Tây Nam, phương Bắc Tây Bắc, phương Bắc Đông Bắc, phương Đông Đông Nam và hai phương trên dưới:

Này các Tỳ Kheo! Các ông thấy vô lượng vô biên Chư Phật Thế Tôn ở phương Đông chứng đắc bồ đề vô thượng không?

Các Tỳ Kheo thưa: Bạch Thế Tôn! Chúng con đã thấy.

Bạch Thiện Thệ! Chúng con đã thấy. Chúng con thấy bằng Thế đế chứ chẳng phải dùng Đệ nhất nghĩa đế.

Phật bảo các Tỳ Kheo: Ví như vi trần đầy khắp bốn thiên hạ, từ nền Kim cang cho đến cung Trời Phạm Thiên.

Này các Tỳ Kheo! Ý các ông thế nào?

Có người nào biết số đó không?

Nếu dùng ví dụ thì có thể biết số đó không?

Các Tỳ Kheo thưa: Bạch Thế Tôn! Không. Không thể biết được.

Phật bảo các Tỳ Kheo: Ví như vi trần mà trên đây đã ví dụ, vậy bốn thiên hạ Thế Giới, trăm ngàn ức Thế Giới đều chứa đầy vi trần thì này các Tỳ Kheo, tất cả vi trần như vi trần ấy, ta dùng nhục nhãn đều thấy tất cả.

Chư Phật Thế Tôn ở Thế Giới này trụ tại phương Đông, mỗi bước trên mặt đất chỉ dùng nhục nhãn không ngăn ngại, không phân biệt thì thấy Thế Giới trước mặt như đã nói vừa rồi. Như vậy phương Nam, Tây, Bắc, bốn góc trên dưới cũng như vậy.

Này các Tỳ Kheo! Ví như các Thế Giới trong bốn thiên hạ có trăm ngàn ức vi trần đầy khắp, từ nền Kim cang cho đến cung Trời Phạm Thiên. Mỗi phương có bao nhiêu vi trần thì có bao nhiêu Chư Phật Thế Tôn. Ở mỗi phương, ta đều thấy chư Thế Tôn ấy ngồi nơi Đạo Tràng.

Có vị đã ngồi hoặc mới ngồi. Hết thảy Chư Phật Thế Tôn ấy đồng một danh hiệu Thích Ca Mâu Ni. Như vậy, có vô lượng Chư Phật đồng một danh hiệu Phật Nhiên Đăng. Ta thấy có Chư Phật Thế Tôn với danh tiếng hơn tất cả mà cũng đồng hiệu. Như vậy tất cả Chư Phật đồng danh hiệu Liên Hoa Thượng, cũng như Chư Phật trên đồng một danh hiệu.

Những vị danh xưng trên đồng một danh hiệu như danh hiệu Phật Câu Lưu Tôn, đồng một danh hiệu Phật Câu Na Hàm, đồng một danh hiệu Phật Ca Diếp. Như vậy các Đức Phật đồng một danh hiệu, ở đây ta đều thấy rõ. Đối với thế gian ta đã đắc tối thắng, pháp vi diệu, pháp vô cực.

Nếu ai khen ngợi danh hiệu đó đều được căn lành, những danh hiệu của Chư Phật đó nhiều vô lượng như vậy. Ở đây, ta đều thấy rõ Chư Phật Thế Tôn ấy. Như vậy hết thảy danh hiệu hiện tại ở thế gian như có vị nhập vào Niết Bàn vô dư, có vị còn trụ ở đời đang chuyển pháp luân, ở đây ta đều thấy rõ. Với nhục nhãn vô ngại của ta đều thấy được như trước mắt.

Này các Tỳ Kheo! Như Lai lại siêu việt hơn sự hiểu biết ấy. Sự hiểu biết siêu việt không thể nghĩ bàn, lại vô lượng vô biên sự không nghĩ bàn. Lại có vô lượng vô biên những tri kiến vô lượng ấy.

Này các Tỳ Kheo! Vì nghĩa đó mà Như Lai có vô biên tri kiến. Như vậy, vô biên không thể tính đếm được. Vậy không thể tính đếm, không thể nghĩ bàn, chỉ dùng nhục nhãn còn thấy, huống gì dùng hết trí pháp của Chư Phật.

Này các Tỳ Kheo! Ví như tất cả chúng sinh tại gia hay xuất gia trong cõi này. Giả sử họ đều chứng bồ đề vô thượng, đầy đủ mười lực, bốn vô sở úy. Chư Thế Tôn ấy được một thiện nam đem bốn món cúng dường thờ phụng, tôn trọng, cung kính dư một kiếp. Những vật cụ, những sự trang nghiêm nhiều vô lượng vô biên không thể nghĩ bàn.

Lại có thiện nam, thiện nữ có lòng tin vào những pháp môn mà hết thảy Chư Phật đã nói ra cho ta hiển hiện, thậm chí chỉ trong một niệm sinh tư tưởng chân chánh không có tâm nghi ngờ thì công đức của người khi phát tâm gần bằng công đức của chư Như Lai, lại vượt hơn tất cả chúng sinh trong ba ngàn đại thiên Thế Giới, chứng đắc nhất thiết trí của chư Phật.

Trải qua nhiều kiếp cúng dường đạt được phước đức tuy nhiều nhưng không bằng người chỉ trong một niệm mà có lòng tin pháp môn này. Nếu có Bồ Tát tin trí này thì vị ấy gần chứng bồ đề vô thượng.

Khi Thế Tôn nói công đức của nhục nhãn này thì có sáu mươi hai ức chúng sinh hồi hướng lên ngôi bồ đề vô thượng lại sinh thoái tâm.

Vì sao?

Vì bồ đề vô thượng của Phật khó chứng đắc. Ở đây chúng ta chỉ diệt tận các khổ chứng quả lậu tận. Lại có vô lượng vô biên chúng sinh trụ ở học địa. Lại có mười na do tha Bồ Tát thành tựu sự phát tâm bồ đề đầu tiên. Có ba mươi hai ức Bồ Tát đắc pháp nhẫn vô sinh.

Khi ấy Ma Vương Ba Tuần sững sốt khổ não khóc giàn giụa thưa Phật: Bạch Thế Tôn! Con làm gì để Đức Như Lai Ứng Cúng Chánh Đẳng Giác sớm nhập Niết Bàn làm cho vô lượng vô biên chúng sinh ra khỏi cảnh giới của con.

Bạch Thế Tôn! Nay mặt trời sáng phương Đông chưa xuất hiện. Những Phật sự đã làm trụ một kiếp hay gồm một kiếp cũng chưa có thể hơn sự lợi ích độ thoát số chúng sinh này. Đó là làm cho họ trụ vào đạo Niết Bàn. Ngày nay, Như Lai làm cho cảnh giới của con đều trống không.

Sau khi Ma Ba Tuần nói vậy, Đức Phật dạy: Các người chớ khóc lóc.

Này Ba Tuần! Ngươi còn có những kẻ không làm việc thiện và không có lòng tin. Đó là bạn bè của ngươi đang ở trong cảnh giới của ngươi. Ngươi là bạn của chúng.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn dùng móng tay lấy bụi trên mặt đất rồi nói với Ba Tuần: Này Ba Tuần! Ý ngươi thế nào?

Bụi trên móng tay ta nhiều hay là bụi trên mặt đất nhiều?

Như Lai vừa nói xong, Ba Tuần thưa: Bạch Thế Tôn! Bụi trên móng tay rất ít, không đáng nói.

Ba Tuần thưa xong, Phật dạy: Ví như bụi đất trên móng tay rất ít. Chúng sinh mà Phật độ nhập Niết Bàn lại ít hơn bụi đất trên móng tay này. Ví như bụi đất trên đại địa nhiều vô lượng vô biên, chúng sinh trong cảnh giới của ngươi cũng nhiều vô lượng vô biên.

Này Ba Tuần! Ngươi đừng buồn rầu mà phải hoan hỷ lên. Vì chúng sinh trong cảnh giới của ngươi nhiều như bụi trên mặt đất này.

Này Ba Tuần! Nhưng chúng sinh tự tạo nghiệp bất thiện, cách xa Niết Bàn, chứ chẳng phải do ngươi làm ra.

Vì sao?

Vì cõi chúng sinh không có biên vực.

Này Ba Tuần! Ngươi muốn làm gì thì cứ làm. Vào cuối đêm nay, Như Lai sẽ nhập Niết Bàn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo các Tỳ Kheo: Này các Tỳ Kheo! Các ông thấy Chư Phật ở Thế Giới này không?

Các Tỳ Kheo thưa: Bạch Thế Tôn! Chúng con đã thấy.

Bạch Thiện Thệ! Chúng con đã thấy.

Phật lại bảo các Tỳ Kheo: Các Cõi Phật này nhiều vô lượng.

Các ông thấy biết sự trang nghiêm của Cõi Phật này không?

Có thấy sự trang nghiêm thanh tịnh của các Bồ Tát không?

Có thấy sự trang nghiêm của các Thanh Văn không?

Các Tỳ Kheo thưa: Bạch Thế Tôn! Chúng con đã thấy.

Bạch Thiện Thệ! Chúng con đã thấy.

Phật lại dạy: Như Lai đã thấy biết như vậy, gấp bội sự thấy biết ở trên. Lại liễu tri vô lượng hơn đó nữa.

Này các Tỳ Kheo! Giả sử trong một kiếp ta nói về sự trang nghiêm của Cõi Phật như vậy thì ta thấy Thế Giới mười phương cũng như vậy. Giả sử một trăm kiếp, ngàn kiếp, ức số kiếp, na do tha kiếp, thí dụ gấp bội hay phân biệt nhiều đi nữa cũng không nói hết.

Nhưng này các Tỳ Kheo, những việc làm của đấng Đạo Sư làm thì ta đã làm cho Thanh Văn rồi, ta cũng đã nói với tất cả mọi nơi rồi. Ta đã chỉ rõ các pháp nội ngoại và thị hiện chân tâm cũng đã nói hết. Chư Phật không còn giữ riêng một pháp nào cả. Không có việc gì mà không sáng suốt, thậm chí một cọng cỏ, sợi lông mảy tóc, ta cũng đều cho.

Các Tỳ Kheo! Từ nay trở đi nên tu như pháp, siêng năng tu hành. Ta đã thị hiện Niết Bàn cho các ông. Ta đã nói đạo Niết Bàn cho các ông rồi và đã thành tựu căn lành cho chúng sinh. Ta được chứng đắc bồ đề vô thượng chính là nhờ xưa kia ta đã tu hành những hạnh rất khổ mà thế gian khó hành, nên ngày nay đối với đại pháp ấy, các ông nên thọ trì đầy đủ, đừng để chìm mất. Các ông nên tu hạnh như vậy.

Bấy giờ, Thế Tôn hiện đại thần thông, tất cả Chư Phật ở mười phương nói pháp và chỗ nói pháp thì chúng sinh ở cõi này đều được nghe biết. Tất cả những lời răn dạy của chư Như Lai ấy làm cho hết thảy giáo pháp mà chúng sinh giữ gìn đều đã chứng tri. Lại có hằng hà sa chúng sinh trụ vào Tam Chủng Trí.

Có mười ức trăm ngàn chúng sinh phát tâm bồ đề trụ vào Chánh Giác Vô Thượng. Có mười trăm ngàn ức na do tha chúng sinh trụ vào địa Phật Bích Chi. Còn các chúng sinh khác chứng đắc lậu tận. Lần lượt như vậy vô lượng vô biên A tăng kỳ không thể đếm, không thể lường, không nghĩ bàn, có na do tha chúng sinh sau khi nghe pháp này đều được lợi ích lớn.

Thế Tôn bảo các Tỳ Kheo: Này các Tỳ Kheo! Các ông nên biết không còn bao lâu nữa ta sẽ Niết Bàn. Các ông nên bảo vệ giữ gìn giáo pháp của Như Lai vì lợi mình và lợi người. Tỳ Kheo các ông nên tu học như vậy.

Sau khi nghe Phật giảng nói Kinh này xong, A Nan và Trời, Người, Rồng, A Tu La, Càn Thát Bà v.v… tất cả thế gian đều đảnh lễ phụng hành.

***