Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Bốn - Thiên Sáu Sứ - Chương Một - Tương ưng Sáu Xứ - Năm Mươi Kinh Thứ Bốn - Phẩm Rắn độc

PHẬT THUYẾT

KINH TƯƠNG ƯNG BỘ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư 

An Thế Cao, Đời Hậu Hán

 

TẬP BỐN

THIÊN SÁU SỨ
 

CHƯƠNG MỘT

TƯƠNG ƯNG SÁU XỨ
 

NĂM MƯƠI KINH THỨ BỐN
 

PHẨM RẮN ĐỘC
 

PHẦN CHÍN

ÐÀN TỲ BÀ

 

Này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo hay Tỳ Kheo Ni nào đối với các sắc do mắt nhận thức có khởi lên dục chanda, tham, sân, si hay hận tâm.

Hãy ngăn chận tâm đừng cho khởi lên như vậy. Con đường này là con đường đầy sợ hãi, đầy kinh khủng, đầy gai góc, đầy rừng rậm, con đường ác, con đường tà, con đường đầy trộm cướp. Con đường này là con đường do phi thiện nhân dùng, không phải con đường do thiện nhân dùng.

Như vậy, với ý nghĩ: Ðây không phải con đường xứng đáng cho ta. Hãy ngăn chận tâm đừng cho khởi lên như vậy đối với các sắc do mắt nhận thức, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo hay Tỳ Kheo Ni nào đối với các vị do lưỡi nhận thức, đối với các pháp do ý nhận thức, có khởi lên dục, tham, sân, si hay hận tâm. Hãy ngăn chận tâm đừng cho khởi lên như vậy.

Con đường này là con đường đầy sợ hãi, đầy kinh khủng, đầy gai góc, đầy rừng rậm, con đường ác, con đường tà, con đường đầy trộm cướp. Con đường này là con đường do phi thiện nhân dùng, không phải con đường do thiện nhân dùng.

Như vậy với ý nghĩ: Ðây không phải con đường xứng đáng cho ta, hãy ngăn chận tâm đừng cho khởi lên như vậy đối với các pháp do ý nhận thức. Ví như, này các Tỳ Kheo, lúa mì đã chín và một người giữ lúa mì phóng dật lơ đãng. Có con bò ăn lúa mì, xâm phạm lúa mì, xâm phạm lúa mì ấy và mê say ăn một cách thỏa thích.

Cũng vậy, này các Tỳ Kheo, kẻ vô văn phàm phu không hộ trì đối với sáu xúc xứ, mê say thọ dụng một cách thỏa thích đối với năm dục công đức.

Ví như, này các Tỳ Kheo, lúa mì đã chín và một người giữ lúa mì không phóng dật. Có con bò ăn lúa mì, xâm phạm lúa mì ấy. Người giữ lúa mì nắm chắc cái lỗ mũi của con bò.

Sau khi nắm chắc cái lỗ mũi, người ấy rị chặt trên cái trán. Sau khi rị chặt trên cái trán, với cái gậy, người ấy đánh con bò một trận nên thân. Sau khi lấy gậy đánh cho một trận nên thân, người ấy thả con bò đi.

Lần thứ hai, này các Tỳ Kheo.

Lần thứ ba, này các Tỳ Kheo, có con bò ăn lúa mì, xâm phạm lúa mì ấy. Người giữ lúa mì nắm chặt cái mũi con bò. Sau khi nắm chắc cái mũi, người ấy rị chặt trên cái trán. Sau khi rị chặt trên cái trán, với cái gậy, người ấy đánh con bò một trận nên thân.

Sau khi lấy gậy đánh con bò một trận nên thân, người ấy thả con bò đi. Như vậy, này các Tỳ Kheo, con bò ăn lúa mì ấy đi vào làng, hay đi vào rừng, hay khi đứng, hay ngồi, nó không xâm phạm lúa mì ấy, vì nó nhớ đến cảm xúc cái gậy lần trước.

Cũng vậy, này các Tỳ Kheo, khi nào Tỳ Kheo có tâm chân trực, chánh trực đối với sáu xúc xứ, thời nội tâm được an trú, tịnh chỉ, nhất tâm, thiền định.

Ví như, này các Tỳ Kheo, một vị Vua hay Đại Thần của Vua từ trước chưa từng được nghe tiếng đàn Tỳ Bà, nay được nghe tiếng đàn Tỳ Bà, vị ấy nói: Này bạn, tiếng ấy là tiếng gì, khả ái như vậy, khả lạc như vậy, mê ly như vậy, say đắm như vậy, hấp dẫn như vậy?

Họ nói với vị ấy: Thưa Tôn Giả, đây là đàn Tỳ Bà, với tiếng khả ái như vậy, mê ly như vậy, khả lạc như vậy, say đắm như vậy, hấp dẫn như vậy.

Vị ấy nói như sau: Hãy đi và đem đàn Tỳ Bà ấy về cho ta.

Họ đem đàn Tỳ Bà về cho vị ấy, và nói như sau: Thưa Tôn Giả, đàn Tỳ Bà này với tiếng khả ái như vậy, khả lạc như vậy, mê ly như vậy, say đắm như vậy, hấp dẫn như vậy.

Vị ấy bèn nói: Thôi vừa rồi đối với ta về đàn Tỳ Bà này. Hãy đem tiếng lại cho ta.

Họ thưa với vị ấy: Thưa Tôn Giả, cái này được gọi là đàn Tỳ Bà, gồm có nhiều thành phần, gồm có số lớn thành phần. Nhờ nhiều thành phần này nên đàn phát âm.

Như duyên cái bầu, duyên cái da, duyên cái cán, duyên cái đầu, duyên cái dây, duyên cái cung, duyên nỗ lực thích nghi của người. Như vậy, thưa Tôn Giả, cái này gọi là đàn Tỳ Bà, gồm có nhiều thành phần, gồm có số lớn thành phần. Nhờ gồm nhiều thành phần này nên đàn phát âm.

Rồi Vua ấy đập đàn Tỳ Bà ấy ra thành mười mảnh, một trăm mảnh. Sau khi đập bể đàn Tỳ Bà ấy ra thành mười mảnh, một trăm mảnh, vị ấy chẻ thành từng miếng nhỏ.

Sau khi chẻ thành từng miếng nhỏ, vị ấy lấy lửa đốt. Sau khi lấy lửa đốt, vị ấy vun lại thành đống tro. Sau khi vun lại thành đống tro, vị ấy đem quạt đống tro lớn ấy trước làn gió mạnh, hay để chúng trôi theo dòng nước sông chảy mạnh.

Rồi vị ấy nói: Thật là hạ liệt, cái gọi đàn Tỳ Bà này, dầu cho Tỳ Bà là cái gì. Ở đây, đại chúng thường phóng dật, bị hướng dẫn sai lạc.

Cũng vậy, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo quán sát sắc cho đến sở thú của sắc, quán sát thọ, quán sát tưởng, quán sát các hành, quán sát thức cho đến sở thú của thức. Trong tất cả quán sát này, không có cái gì là Tôi, là của tôi, là Tôi là cả.

***