Kinh Đại thừa

Phật Thuyết Kinh Tùy Cầu Tức đắc đại Tự Tại đà La Ni Thần Chú

PHẬT THUYẾT KINH

TÙY CẦU TỨC ĐẮC ĐẠI TỰ TẠI

ĐÀ LA NI THẦN CHÚ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Bảo Tư Duy, Đời Đường
 

PHẦN BA
 

Lại nữa Đại Phạm! Ở thành Ba La Nại Vāraṇasī có vị Vua tên là Phạm Thí. Lúc đó, vị Vua của nước lân cận có uy lực lớn, khởi bốn loại binh đến chinh phạt Vua Phạm Thí. Khi bốn loại binh vào đến thành Ba La Nại thì Vua Phạm Thí đã biết rồi.

Ngài ban sắc lệnh cho mọi người trong Thành rằng: Các ngươi đừng sợ hãi! Ta có Thần Chú tên là Tùy Cầu Tức Đắc Đà La Ni. Thần Chú này có sức mạnh hay đập nát kẻ địch với bốn loại binh.

Khi đó Vua Phạm Thí tắm rửa sạch sẽ, mặc áo mới sạch, viết chép Chú này đeo ở trên thân rồi lao vào chiến trận. Một mình Vua giao tranh với giặc, giáng phục bốn loại binh khiến chúng quy hàng Vua Phạm Thí.

Đại Phạm nên biết Đại Thần Chú này có uy lực lớn, được Như Lai ấn khả, thường nên nhớ niệm. Nên biết sau khi Đức Phật nhập diệt thì Chú này rất lợi ích cho chúng sinh.

Lại nữa Đại Phạm! Nếu có người đeo Chú này, nên biết Như Lai dùng sức thần thông ủng hộ cho người đó. Nên biết người đó là thân của Như Lai. Nên biết người đó là thân của Kim Cương.

Nên biết người đó là thân của Như Lai Tạng. Nên biết người đó là con mắt của Như Lai. Nên biết người đó mặc áo giáp Kim Cương. Nên biết người đó là thân Quang Minh. Nên biết người đó là thân bất hoại. Nên biết người đó hay tồi phục tất cả oán địch. Nên biết hết thảy tội chướng của người đó đều được tiêu diệt. Nên biết Chú đó hay trừ nạn khổ của địa ngục.

Đại Phạm nên biết, có vị Tỳ Kheo ít tín tâm, đối với giới của Như Lai có sự khuyết phạm, lại ăn trộm đồ vật của Tăng hiền tiền, vật của Tăng thường trụ, vật của Tăng đi bốn phương mà dùng riêng cho mình. Sau này vị Tỳ Kheo đó bị bệnh nặng chịu nhiều khổ não.

Lúc ấy có một vị Ưu Bà Tắc Upāsaka: Cận Sự Nam thuộc dòng Bà La Môn Brāhmaṇa khởi đại từ bi, viết Thần Chú này, đeo dưới cổ vị Tỳ Kheo bị bệnh. Khi đeo xong thì tất cả bệnh khổ thảy đều tiêu diệt. Sau khi hết thọ mệnh, vị Tỳ Kheo này bị đọa vào địa ngục A tỳ Avīci. Thi hài của vị Tỳ Kheo ấy được an táng trong cái Tháp và để Thần Chú lên trên thi hài. Ngày nay cái Tháp của vị Tỳ Kheo ấy còn tồn tại ở phía Nam của Thành Mãn Túc.

Vị Tỳ Kheo này tạm vào địa ngục thì hết thảy nỗi đau khổ của các kẻ chịu tội đều được ngừng dứt, khắp mọi người đều an vui, hết thảy đám lửa trong địa ngục cũng đều tiêu diệt.

Lúc đó, Ngục Tốt nhìn thấy hiện tượng đấy thì rất kinh ngạc lạ lùng, liền đem việc ấy thưa trình với Vua Diêm La Yama rāja.

Thời Vua Diêm La bảo Ngục Tốt rằng: Đây là Xá Lợi thuộc thân đời trước của bậc có uy đức lớn.

Các ngươi có thể đến phía Nam của thành Mãn Túc tìm xem có việc gì?

Ngục Tốt nhận lệnh đi ngay, đầu đêm đến cái Tháp đó liền nhìn thấy cái Tháp tỏa hào quang như đám lửa lớn. Nhìn vào trong Tháp thì thấy ở trên thi hài của vị Tỳ Kheo có đặt Thần Chú Tùy Cầu Tức Đắc Đại Đà La Ni, lại có Chư Thiên vây quanh thủ hộ.

Lúc ấy, Ngục Tốt nhìn thấy sức mạnh chẳng thể nghĩ bàn của Chú này liền đặt tên hiệu cho cái Tháp đó là Tùy Cầu Tức Đắc Pratisāraḥ.

Bấy giờ Ngục Tốt quay trở về trình báo mọi việc đã nhìn thấy cho Vua Diêm La. Vị Tỳ Kheo ấy nương theo sức mạnh của Chú này mà tội chướng đều trừ diệt, liền được sinh về cõi Tam Thập Tam Thiên Trāyastriṃśa deva. Nhân vậy mà vị Trời này có tên là Tùy Cầu Tức Đắc Thiên Tử Pratisāra devaputra.

Đại Phạm nên biết, nếu biết như Pháp viết chép Chú này, đeo giữ trên thân thì thường không có khổ não, lợi ích cho tất cả và trừ bỏ mọi sự sợ hãi.

Lại nữa Đại Phạm! Như ở trong thành Tiêu A Nguỵ có vị trưởng giả tên là Tỳ Lam Bà Vilambā. Kho tàng của ông đầy tràn, vàng bạc sung mãn, tiền của lúa đậu cực nhiều. Vị trưởng giả ấy là một thương chủ, ông dong chiếc thuyền to đi vào biển lớn.

Ở trong cái biển lớn ấy, gặp một con cá Đê Di Lê muốn phá hư thuyền. Vị Vua Rồng trong biển lại sinh giận dữ, khởi sấm sét lớn, tuôn mưa đá cứng như Kim Cương. Lúc đó, mọi người rất sợ hãi lo lắng.

Khi ấy, vị thương chủ bảo các thương nhân rằng: Các ông đừng sợ hãi! Tôi có phương kế quyết định thoát khỏi ách nạn này.

Chúng thương nhân nói: Lành thay! Lành Thay!

Bấy giờ vị thương chủ liền đúng như Pháp viết chép Chú này đặt trên đầu cây phương. Tức thời con cá kia nhìn thấy chiếc thuyền này có vầng hào quang lớn như đám lửa rực nên thoái lui. Các hàng Rồng kia nhìn thấy tướng ấy liền khởi tâm từ. Khi ấy vị thương chủ với các thương nhân sinh tâm cực vui vẻ và đến được nơi cất chứa vật báu.

Vì thế, Đại Phạm! Nên chép Chú này đặt trên đầu cây phướng sẽ hay trừ bỏ tất cả trận gió ác. Mọi hiện tượng rét lạnh chẳng đúng thời. Trời chợt nổi mây đen tuôn mưa sương mưa đá … thảy đều ngừng dứt. Tất cả muỗi mòng, hoàng trùng với các loài khác… ăn phá lúa mạ tự nhiên sẽ lui tan.

Tất cả giống thú ác, loài có nanh bén vuốt nhọn chẳng thể gây hại được. Tất cả lúa mạ, hoa quả, cỏ thuốc đều được tăng trưởng. Quả trái có vị ngon ngọt, chín mùi tuỳ theo thời. Các hàng Long Vương Nāga rāja giáng mưa đúng thời tiết.

Lại nữa Đại Phạm! Nếu có người mong cầu thì cần phải như pháp viết chép Chú này, ắt mọi điều cầu nguyện đều được thành tựu. Cầu con trai được con trai, cầu con gái được con gái, khéo giữ gìn bào thai, đứa con trong thai được an ổn, đủ ngày đủ tháng sinh sản an vui.

Đại Phạm nên biết, ở nước Ma Già Đà Magadha có vị Vua tên là Từ Mẫn Thủ?

Pratisāra pāṇi. Lúc mới sinh ra, vị Vua ấy liền duỗi bàn tay phải nắm lấy vú mẹ thì hai bầu vú của mẹ biến thành màu vàng ròng và tự tuôn chảy sữa. Ở trong bàn tay của vị Vua đó lại tuôn ra vô lượng châu báu ban cho các chúng sinh. Do nhân duyên ấy mà vị Vua ấy có tên là Từ Mẫn Thủ.

Vị Vua ấy không có con, vì muốn cầu con nên Vua thiết lập Hội thí to lớn cúng dường Chư Phật và các Tháp Miếu nhưng chẳng được như nguyện. Sau đó, trong đêm vị Vua nằm mộng thấy Tĩnh Cư Thiên Tử Śuddhāvasa devaputra đi đến bảo với Vua rằng: Đại Vương nên biết, có Đại Thần Chú tên là Tùy Cầu Tức Đắc. Đại Vương có thể như pháp viết chép rồi cho Đại Phu Nhân đeo dưới cổ ắt sẽ có con.

Lúc tỉnh giấc, vị Vua chờ đến sáng sớm liền như pháp viết chép Đại Thần Chú này và cho phu nhân đeo vào cổ. Tức thời bà có thai, đủ ngày đủ tháng sinh ra một đồng tử có đầy đủ sắc tướng uy nghiêm thù thắng, ai nhìn thấy cũng đều vui vẻ.

Đại Phạm nên biết, Thần Chú này có sức mạnh khiến cho mọi sự nguyện cầu đều được vừa ý.

Lại nữa Đại Phạm! Khi Thiên Đế Thích Śakra đánh nhau với A Tu La Asura, thời Thiên Vương Đế Thích đeo Thần Chú này nên Đế Thích Thiên Chúng chẳng bị thương tổn, thường được thắng lợi quay về cung an ổn.

Lại nữa Đại Phạm! Nếu có người đeo Thần Chú này trên thân thì tất cả Chư Phật đều dùng thần lực gia bị cho người ấy, là nơi mà các Bồ Tát đã khen ngợi. Ở tất cả nơi, tất cả chỗ tranh tụng, luận bàn tranh cãi đều được chiến thắng, thường không có bệnh tật, tất cả tai nạn thình lình chẳng thể gây hại được, tâm không có lo âu phiền muộn, luôn được Chư Thiên thủ hộ.

Nếu ai viết chép tám Đạo Chú này đeo giữ, tâm thường nhớ niệm thì tất cả mộng ác, tướng ác, việc chẳng tốt lành chẳng thể phạm vào thân. Tùy Cầu Tức Đắc Đà La Ni Thần Chú này được chín mươi chín ức trăm ngàn na do tha hằng hà sa đẳng Chư Phật cùng nhau tuyên nói, cùng nhau ấn khả, cùng nhau khen ngợi, cùng chung hoan hỷ. Chú này có thế lực lớn, có đại uy quang, có công dụng lớn, tất cả chúng Ma thảy đều bị giáng phục. Đại Thần Chú này rất khó có thể được.

Lại nữa Đại Phạm! Thời quá khứ có Đức Phật tên là Khai Nhan Hàm Tiếu Ma Ni Kim Bảo Hách Dịch Quang Minh Xuất Hiện Vương Như Lai, ngồi trên Tòa Kim Cương Vajrāsana trong Bồ Đề Trường Bodhi maṇḍa. Lúc mới thành Chính Giác thì có vô ương số Ma Māra với các quyến thuộc Parivāra đến chỗ Phật ngự, hiện các thần lực gây các chướng nạn, hiện các tướng ác, tạo hình sân nộ, tuôn mưa khí trượng vũ khí, đao, gậy…

Bấy giờ Đức Thế Tôn điềm nhiên ngồi yên, dùng sức của căn lành hiền thiện nhớ niệm Chú này. Vừa mới nhớ niệm xong thì các ma chúng ấy nhìn thấy ở trong mỗi một lỗ chân lông của Đức Thế Tôn tuôn ra trăm ngàn vạn ức binh chúng, thân mặc áo giáp, phóng ánh sáng lớn, du hành tự tại trên hư không, thời các ma chúng bị mất thần thông, phải bỏ chạy tứ tán.

Lại nữa Đại Phạm! Ở thành Ô Thiền Na Ujayanī có vị Vua tên là Phạm Thí. Lúc ấy có một người vì mạo phạm đến Nhà Vua nên bị xử tội chết. Vị Vua ban lệnh đem tội nhân vào trong núi xử tử. Lúc Đao Phủ vung đao tính chém thì trước kia tội nhân ấy có đeo Chú này ở cánh tay phải, do sức mạnh của Chú này mà cây đao bị bốc lửa, tự nhiên tan hoại như bụi nhỏ.

Vị pháp quan nhìn thấy việc này xong thì kinh ngạc chưa từng có, liền đến bạch với Vua, trình tấu đủ mọi việc.

Vị Vua bảo pháp quan rằng: Ở trong núi kia có hang Dạ Xoa, trong hang đó có vô lượng Dạ Xoa trú ngụ. Ngươi có thể đưa tội nhân vào trong hang ấy.

Vị pháp quan vâng theo lời dạy, đem tội nhân đến hang. Khi các Dạ Xoa đi đến muốn ăn thịt. Do uy lực của Chú này nên các nhóm Dạ Xoa đều nhìn thấy thân thể của người đó tỏa ra ánh sáng rực rỡ, thời các Dạ Xoa liền đưa tội nhân này ra bên ngoài hang động và cung kính lễ bái.

Khi ấy, vị pháp quan lại đem việc này trình tấu đầy đủ với Nhà Vua.

Đức Vua lại bảo: Hãy đem tội nhân này ném xuống con sông lớn.

Vị pháp quan vâng lệnh ném người ấy xuống sông, nhưng tội nhân ấy chẳng bị nước nhận chìm tựa như có mặt đất che phủ trên nước. Vị pháp quan lại đem việc ấy khải tấu với Đại Vương.

Đức Vua rất kinh ngạc liền kêu tội nhân lên hỏi: Ngươi dùng điều gì mà có thể thoát được nạn như vậy?

Tội Nhân đáp: Tâu Đại Vương! Thần không có cách giải thoát, chỉ nhờ trên thân có đeo Thần Chú Tùy Cầu Tức Đắc Đại Tự Tại Đà La Ni thôi. Đức Vua nghe xong, lấy làm lạ lùng, khen ngợi vô lượng.

Đức Phật bảo: Này Đại Phạm! Như các việc đã nói như trên, ông có thể biết về sức mạnh của Thần Chú đó, đều nên viết chép đeo giữ trên thân.

Lại bảo Đại Phạm: Nếu có người muốn đeo Chú này thì nên như pháp mà viết chép.

Bấy giờ, Đại Phạm bạch với Đức Phật rằng: Thế Tôn! Nếu muốn viết chép Chú này thì phải làm theo phép tắc nào?

Đức Phật bảo Đại Phạm: Trước tiên nên kết Đàn. Ở bốn góc Đàn đều đặt một cái bình chứa đầy nước thơm. Bên trong Đàn vẽ làm hai Hoa Sen, hoặc ba hoặc bốn hoặc năm đóa sen. Bốn mặt chung quanh đều tạo râu nhụy hoa sen.

Lại làm một hoa sen hé nở lớn, cuối cọng hoa treo lụa đẹp.

Lại làm một hoa sen tám cánh, trên mỗi một cánh hoa làm một cây kích Tam Xoa, trên cuối cọng hoa treo lụa đẹp.

Lại làm một hoa sen tám cánh, ở giữa tâm hoa làm một cái chày Kim Cương, trên mỗi một cánh hoa cũng làm một cái chày, trên cuối cọng hoa ấy treo lụa đẹp.

Lại làm một hoa sen tám cánh, trên mỗi một cánh hoa đều làm một cây búa.

Lại làm một hoa sen, ở trong tâm hoa vẽ làm một cây đao, cuối cuống hoa ấy cũng treo lụa đẹp.

Lại vẽ làm một cây kiếm, ở trên vỏ kiếm vẽ hoa, trên cuối cuống hoa ấy cũng treo lụa đẹp.

Lại làm một hoa sen, ở trong tâm hoa vẽ làm một vỏ ốc Loa.

Lại làm một hoa sen, ở trong tâm hoa vẽ làm một sợi dây lớn quyến sách.

Lại làm một hoa sen, ở trong tâm hoa vẽ làm một trái châu rực lửa Hỏa Diễm Châu.

Sau đó đốt hương, rải hoa, dâng thức ăn uống quả trái, mọi loại cúng dường.

Nếu có người muốn viết chép, đeo Chú này, cần phải y theo pháp Kết Đàn như vậy, còn phương pháp của Đàn khác chẳng được xen lẫn vào.

Sai người viết Chú, trước tiên phải tắm gội sạch sẽ mặc áo mới sạch, ăn ba loại Bạch Thực là: Sữa, lạc, cơm gạo tẻ. Không cứ là giấy, lụa, trúc, vải, các vật… mỗi loại đều được phép dùng để viết chép Chú này.

Nếu có phụ nữ cầu sinh con trai thì dùng Ngưu Hoàng viết chép trên tấm lụa. Trước tiên hướng bốn mặt viết Thần Chú này, bên trong vẽ một Đồng Tử có báu Anh Lạc trang nghiêm cái cổ, bàn tay nâng một cái bát bằng vàng chứa đầy châu báu. Lại ở bốn góc đều vẽ một thân Đồng Tử mặc áo giáp.

Lại làm mọi loại ẤN cho người đeo Chú này.

Nếu Chuyển Luân Vương đeo Chú này, thì ở trong tâm của Chú vẽ hình Quán Thế Âm Bồ Tát Avalokiteśvara với hình Đế Thích Indra. Lại ở bên trên làm mọi loại Phật Ấn, các Thiện Thần Ấn thảy khiến cho đầy đủ.

Lại ở bốn góc vẽ bốn vị Thiên Vương với mọi báu trang nghiêm đều y theo Bản Phương Phương Vị của mỗi Tôn. Nếu vị Tăng đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ một vị Kim Cương Thần Vajra dhāra với mọi báu trang nghiêm. Bên dưới vẽ một vị Tăng chắp tay quỳ thẳng lưng. Vị Kim Cương duỗi bàn tay án trên đỉnh đầu vị Tăng này.

Nếu Bà La Môn Brāhmaṇa đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Đại Tự Tại Thiên Īśana.

Nếu Sát Lợi Kṣatriya đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Ma Hê Thủ La Thiên Maheśvara.

Nếu Tỳ Xá Vaiśya đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Tỳ Sa Môn Thiên Vương Vaiśravaṇa.

Nếu Thủ Đà Śūdra đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Chước Yết La Thiên Na La Diên Thiên: Nārāyaṇa.

Nếu đồng nam đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Câu Ma La Thiên Kumāra.

Nếu đồng nữ đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Ba Xà Ba Đề Thiên Prajāpati: Sinh Chủ, tên của vị Phạm Thiên.

Từ đây trở lên là nghi tắc của người đeo Chú. Ở trong tâm của Chú vẽ các Thiên.

Thần đều có hình trạng thiếu niên có diện mạo vui tươi.

Nếu có người muốn trì đeo Thần Chú này đều phải mỗi mỗi tự mình y theo bản pháp.

Nếu phụ nữ mang thai đeo Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ Ma Ha Ca La Thiên Mahā kāla: Đại Hắc Thiên với khuôn mặt màu đen.

Nếu có người treo Chú này trên cây phướng cao, thì nên ở nơi có địa thế cao dựng một cây phướng cao. Ở trên đầu cây phướng đặt một trái Hỏa Diễm Châu, lại đặt Thần Chú này ở bên trong trái châu ấy thì hết thảy các chướng ngại ác với các bệnh dịch đều được tiêu diệt.

Nếu gặp lúc nắng hạn thì ở trong tâm của Chú vẽ một con Rồng chín đầu.

Nếu lúc mưa quá nhiều cũng vẽ con Rồng chín đầu này và nên đặt trong nước có Rồng ắt nắng hạn sẽ tuôn mưa, còn lúc mưa quá nhiều sẽ được quang tạnh ngay. Nếu thương nhân đeo Thần Chú này thì ở trong tâm của Chú vẽ hình thương chủ với các Thương Chúng đi theo, ắt đều được an vui.

Người trì Chú này, tự mình muốn đeo thì ở trong tâm của Chú vẽ một Nữ Thiên, lại ở bên trong vẽ các vì sao tinh thần, mặt trời, mặt trăng.

Nếu phàm nhân đeo Chú này thì chỉ nên viết chép Chú này, rồi đeo giữ.

Đức Phật bảo: Này Đại Phạm! Nếu các người hay như Pháp viết chép, trì đeo thì thường được an vui… hết thảy việc đã làm đều được thành tựu. Đời này an vui, đời sau sinh lên Trời, hết thảy tội chướng đều được tiêu diệt. Người thường thọ trì luôn được Chư Phật Bồ Tát hộ niệm. Ở trong giấc mộng thường được nhìn thấy Phật, cũng được cả sự tôn kính của mọi người. Ông nên thọ trì khiến cho lưu bố rộng rãi.

Đức Phật nói Kinh này xong thời Đại Phạm Thiên Vương nghe điều Đức Phật đã nói, tâm rất vui vẻ, tin nhận phụng hành.

***